Từ sau khi nuôi thú cưng, mỗi lần làm thí nghiệm, Lăng Trầm đều sẽ chú ý tới động tĩnh ngoài cửa phòng để có thể nhanh chóng cảm nhận được sự tồn tại của Đường Hoan. Cho nên, gần như là cùng một khoảng khắc khi Mộ Bạch vừa tới trước cửa phòng thí nghiệm, anh đã giương mắt lên nhìn.
Phát hiện người đứng ở cửa không phải Đường Hoan, đôi mắt Lăng Trầm lập tức trở nên âm u, tĩnh mịch.
Mộ Bạch vốn định ra tay trước để chiếm lợi thế, nhưng cậu không ngờ, cậu còn chưa kịp động thủ, Lăng Trầm đã công kích tinh thần cậu, hơn nữa, thế công cực kỳ mãnh liệt, như thể không dồn cậu vào chỗ chết thì không bỏ qua.
“Cậu đã làm gì Hoan Hoan?” - Lăng Trầm vừa công kích Mộ Bạch, vừa mở miệng hỏi.
Trực giác của anh khá chuẩn. Sau một thời gian dài ở chung với Đường Hoan, anh và cô đã có sự ăn ý với nhau. Theo tác phong của thú cưng nhà anh, chỉ cần cô đi đâu về, chắc chắn sẽ “ngao ngao” chạy tới canh giữ ngoài cửa phòng thí nghiệm của anh, nếu cô không xuất hiện, chắc chắn là có vấn đề!
Mộ Bạch không ngờ với vẻ ngoài không chịu nổi mưa gió như vậy mà Lăng Trầm lại có tâm tư thâm trầm đến thế, cho nên, cậu bị Lăng Trầm đánh không kịp trở tay.
“Trong thời gian này, dị tăng tinh thần của anh nâng cao không ít ha?” - Gần như là nghiến răng nghiến lợi, Mộ Bạch nói. Rõ ràng chỉ cách lần giao đấu trước một thời gian ngắn, vì cớ vì mà dị năng của đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670848/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.