Chương trước
Chương sau
Lăng Trầm cuồng nhiệt với y học, cũng chỉ có y học mới đáng để anh dành thời gian, còn những người khác đều không xứng để anh bỏ ra bất cứ một phút giây nào.
Cho nên, không phải anh không để ý, chẳng qua là vì anh không coi ai ra gì, khinh thường việc chấp nhặt mà thôi.
Anh vốn cho rằng đời này, quan hệ giữa anh và Lăng Thần Hoan vẫn sẽ luôn như vậy mãi, ai ngờ, mạt thế lại tới!
Anh biết, cô vẫn luôn lấy lòng anh từng giây từng phút.
Hơn nữa, cô lấy lòng anh mà không hề mang theo bất cứ mục đích nào, tựa như một con thú cưng nhỏ không hiểu sự đời, rung đầu, vẫy đuôi, muốn được chủ nhân chú ý tới vậy.
Mỗi lần đánh xác sống, cô đều cực kỳ cố gắng. Mỗi khi phát hiện ra điều gì, cô đều chạy tới trước mặt anh đầu tiên, muốn được anh khen ngợi. Chỉ cần đút kẹo cho cô hoặc nhẹ nhàng xoa đầu cô là cũng đủ để cô hưng phấn, xoay vòng vòng hồi lâu rồi.
Cảm giác này thật mới mẻ.
Lúc này, Đường Hoan vẫn luôn mở tròn mắt nhìn anh, chờ anh khen ngợi.
Lăng Trầm chỉ có thể quen đường quen nẻo đưa tay lên vỗ vỗ đầu cô: “Làm tốt lắm, Hoan Hoan thật thông minh!”
Lập tức, Đường Hoan nhào qua ôm lấy cánh tay anh.

Tất cả mọi người đều phát hiện, từ sau khi Hoắc Thủy tới, ngoài theo đuôi Lăng Trầm, ăn kẹo mút và mặc váy, xác sống xấu xí - Đường Hoan có thêm một sở thích mới: Hù dọa Hoắc Thủy.
Hơn nữa, Đường Hoan không thèm che dấu, quang minh chính mà đại hù dọa Hoắc Thủy.
Hoắc Thủy cực kỳ nhát gan, mỏng manh, mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt khủng bố của Đường Hoan thì đều sẽ co rúm lại theo bản năng. Sau đó, Đường Hoan sẽ quay về phía ả, làm mặt quỷ với ả.
Ngũ quan vặn vẹo, nhìn Đường Hoan càng thêm dữ tợn. Cô sẽ dọa cho đến khi Hoắc Thủy run bần bật, kêu lên đầy sợ hãi mới chịu thôi.
“Tôi phát hiện, Lăng Thần Hoan không hề thay đổi chút nào! Chẳng qua, những hành vi ác liệt của cô ấy dành cho cậu lúc trước đều đã được chuyển sang người khác mà thôi.” - Thẩm Lương Chi cảm khái.
Ban đầu, Thẩm Lương Chi còn cảm thấy người phụ nữ đột ngột xuất hiện này thật mỏng manh, đáng thương, khiến lòng y bất giác sinh ra ý nghĩ muốn được che chở ả, nhưng, mỗi lần Đường Hoan dọa ả, ả đều sẽ sợ hãi thét lên, thật sự quá ồn ào!
Có thể trở thành “bạn gay tốt” của Lăng Trầm thì chắc chắn cũng sẽ có vài phần tương tự anh. Nhìn vẻ ngoài, Thẩm Lương Chi là một tên đậu bỉ, nhưng, khi đối mặt với những cô gái động một tí là khóc lóc, thật sự y không thể sinh ra lấy một chút cảm giác thương hoa tiếc ngọc nào, bởi vì y rất lười, lười dỗ dành người khác.
- Bàn luận luận về cách luyện thành một con cẩu độc thân vạn năm. -
Bảo Thẩm Lương Chi đi dỗ dành những cô gái khóc lóc ỷ ôi đó, y thà ngồi ngắm khuôn mặt xác sống xấu thậm tệ của Lăng Thầm Hoan còn hơn.
“Haiz, Lăng Thần Hoan cũng thật đáng thương. Trước kia là một cô gái yêu cái đẹp như vậy, giờ lại bị biến thành dáng vẻ này, khó trách cô ấy sẽ ghen ghét với Hoắc Thủy, lúc nào cũng phải dọa người ta. Có thể hiểu được, có thể hiểu được…” - Thẩm Lương Chi lải nhải một mình.
Không hề phòng bị, y còn chưa kịp nói hết câu thì đã bị Đường Hoan xách cổ áo, ném sang một bên.
Một tên đàn ông to xác mà cả ngày cứ thích đứng cạnh Lăng Trầm là sao? Định đoạt boss phản diện với cô ư? Không nhìn lại xem giới tính của mình là gì!
Xác sống Hoan quen đường quen nẻo ôm lấy tay Lăng Trầm, cô còn cọ cọ tay anh, như thể làm nũng vậy.
Chậc chậc. Thẩm Lương không nỡ nhìn thẳng, quay đầu sang phía khác.
Quả là hiện trường của một vụ tai nạn xe cộ kinh dị!
Đường Hoan cảm thấy thật kỳ quặc. Không phải quanh boss phản diện và khí vận chi nữ có từ trường đặc biệt khiến hai người bị thu hút bởi đối phương ư? Vì sao tới giờ vẫn chưa thấy Lăng Trầm chú ý gì đến Hoắc Thủy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.