Rất nhanh sau đó, Đường Hoan đã chờ được một nhóm người sống đi ngang qua thành phố này. Cô khiêng thiếu niên lên vai, nhân lúc thành viên của nhóm người kia đi vơ vét siêu thị thì “nhét” thiếu niên vào.
“Đừng dễ dàng tin tưởng bất cứ người nào.”
“Đừng để lộ toàn bộ những gì mình có cho bất cứ ai”
“Cố gắng sống thật tốt.”
Đường Hoan nhanh chóng viết xuống giấy những dòng dặn dò cuối cùng này. Sau đó, cô trốn sang một bên, yên lặng chờ nhóm người kia mang chàng trai đi cùng.
Đường Hoan biết thật ra cậu thiếu niên này có dị nặng, chẳng qua mấy ngày sống chung, cậu không hề lộ ra cho cô thấy mà thôi.
Mong rằng thiếu niên vẫn luôn làm được việc này.
Đường Hoan không hề biết toàn bộ hành động của mình đều đã lọt vào mắt người đứng trên cao.
“Càng ngày tôi càng thấy hứng thú đối với nữ xác sống này! Không ngờ cô còn cứu người! Chờ bắt được, chắc chắn tôi sẽ mang đi giải phẫu.”
Người đàn ông trẻ tuổi ấy chẳng khác nào một cái máy phát, y cứ luôn miệng nói mãi không ngừng. Y nhìn chằm chằm Đường Hoan như thể cô là một món bảo bối khó lường mà y phát hiện ra vậy.
Người đàn ông mặc trang phục màu xanh tím than theo phong cách thời Đường bên cạnh y vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh, lạnh lùng. Bờ môi mỏng khiến anh trông có vẻ bạc tình. Đôi mắt đen tuyền sâu thẳm, rất khó để nhìn ra anh đang nghĩ gì.
Nhưng, Thẩm Lương Chi biết, Lăng Trầm giống y, cực kỳ có hứng thú đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670773/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.