Đường Hoan tiếp tục trả lời một cách vô tư: “Đúng vậy, sông Thời Không! Chủ nhân của hệ thống rác rưởi là người của Thời Không Trường Hà cho nên nó mang tôi đến sông Thời Không.”
Đường Hoan nói ra những lời này một cách cực kỳ tự nhiên, cứ như cô chỉ thuận miệng thôi vậy. Cô đang thể hiện một cách sinh động cái gì gọi là “thiên nhiên hắc”[1]. Hệ thống còn chưa kịp ngăn cản, chưa kịp dùng biện pháp cưỡng chế, cô đã phun sạch sành sanh ra rồi.
[1]thiên nhiên hắc: phúc hắc (bụng dạ đen tối, khó lường) + thiên nhiên (được cư dân mạng dùng với nghĩa: ngây thơ, hồn nhiên, tư tưởng đơn giản)
[ …… ]
Mẹ nó!
Đáng lẽ nó phải tạo một cái cấm chế cho Đường Hoan để cô không thể nói nhiều với Phượng Hoàng mới đúng! Dù sao thì con gái Phượng gia hoàn toàn khác với ký chủ rác rưởi nhà nó. Sự thông minh của con gái Phượng gia là trời phú, ngay cả chủ nhân của nó cũng phải khen gợi. Để cô nàng biết chúng nó có liên quan tới Thời Không Trường Hà thì chắc chắn cô nàng sẽ lần theo dây leo để tìm quả dưa[2], chẳng bao lâu là tra ra được manh mối, Phượng Hoàn chưa sờ tới dấu vết là vì cô nàng không rõ lai lịch của chúng nó mà thôi!
[2]顺藤摸瓜 (thuận đằng mạc qua: lần theo dây leo để tìm quả dưa): lần theo dấu vết để tìm hiểu sự tình.
Hệ thống không hề để ý sau khi Đường Hoan nói xong, cô cụp mắt xuống theo bản năng, sau đó liếm liếm môi mình.
ừm….
Không sai, cô cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670759/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.