Trước khi đi ra khỏi nhà lao, Thụy Vương biết mình lành ít dữ nhiều nên đã giao tín vật điều động tâm phúc ngoài biên quan cho Đường Hoan.
Không sai, chỉ số thông minh của Đường Hoan luôn di động lên xuống trên trục hoành. Điều đáng mừng duy nhất chính là khi Hiên Viên Võ chưa trọng sinh, vẫn còn là một tên ngốc, vì muốn dạy anh mà cô đã cắn răng đọc hết tất cả những quyển binh thư tối nghĩa, khó hiểu đó một lần.
Quả nhiên, cô giống hệt chàng ngốc kia, chẳng hiểu gì cả, chỉ đọc được binh pháp tôn tử.
Có điều, như vậy cũng đủ dùng rồi.
Với dung lượng não của mình, cô đã nghĩ ra một kế hoạch khá hữu dụng. Cô tới chùa Hộ Quốc nhờ đại sư tìm lão quản gia của phủ Thụy Vương tới và giao tín vật cho quản gia, để ông ấy đến biên cương truyền lời.
Việc cô có thể tự làm không nhiều, nhưng ai nói cô phải tự làm hết tất cả mọi việc đâu.
Có một số thời điểm, động não là được.
Thụy Vương đưa cho cô tín vật điều động cấp dưới ngoài biên cương là vì muốn con gái mình có thể tự bảo vệ bản thân.
Nhưng Đường Hoan lại nghĩ cô có thể dùng nó để “chơi” một vụ.
[ Vì sao ta lại cảm thấy cô đã đoán trước được Hiên Viên Võ phải ra chiến trường nhỉ? ]
Hệ thống bất giác run lẩy bẩy.
Tổn thọ, chỉ số thông minh của ký chủ lúc này hình như bắt đầu tăng cao rồi!
“Biết xem bói, có được không?”
“Cậu cho rằng tôi gõ mõ nhiều ngày như vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670742/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.