Thụy Vương nghĩ, đáng lẽ ông phải tự hiểu lấy bản thân mình sớm hơn, vì sao lại cho rằng chỉ cần cố gắng là có thể khiến thê tử động tâm cơ chứ!
Dưới anh mắt chăm chú của Hoàng Đế, Thụy Vương phi chậm rãi đi về phía Thụy Vương.
Cố Sơn Vân vốn không định cho Thụy Vương phi gặp mặt Thụy Vương, nhưng Nhã Nhi nói nể tình Thụy Vương đã nuôi dạy con gái trưởng thành nên muốn tới gặp Thụy Vương lần cuối.
Tới trước mặt Thụy Vương, Thụy Vương phi bất đắc dĩ nói: “Sao lại ngốc nghếch như vậy?”
Xưa nay, trước mặt thê tử, Thụy Vương không hề có quyền lên tiếng. Tới lúc này, ông vẫn chẳng đành lòng trách móc bà, chỉ yên lặng cúi đầu, không nhìn bà mà thôi.
“Cố Sơn Nhạc, nếu có kiếp sau, chàng vẫn còn yêu một người phụ nữ như ta, nhớ phải nói thích ta sớm hơn đấy!”
Tuy rằng Thụy Vương phi có khuôn mặt trong trẻo, lạnh lùng nhưng đôi mắt bà lại là một đôi mắt đào hoa đầy yêu dã. Bà cứ nhìn chằm chằm Thụy vương, một lúc sau, bà cười đầy yêu chiều: “Hắn ta nói gì chàng cũng tin hả, chàng là kẻ ngốc à?”
Thụy Vương phi vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Thụy Vương, đôi mắt mang theo vài phần quyến luyến.
Sau đó, bà khẽ nhíu mày, khóe môi chảy xuống một vệt máu.
“Nhã Nhi……” - Thụy Vương run rẩy lên tiếng.
Thụy Vương phi tiếp tục nói chuyện với ông, cứ như bản thân chẳng hề có vấn đề gì: “Hoan Nhi đúng là con của ta và hắn, đúng là ta đã từng lưỡng tình tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670732/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.