Hiên Viên Võ đứng canh ngoài cửa cung điện, trong lòng vô cùng bất an.
Hoàng Đế phái người đưa Thụy Vương tới thẩm vấn, làm đô đốc Cẩm Y Vệ, anh phải ở bên bảo vệ Đế Vương, không thể tự đi áp giải Thụy Vương.
Không phải anh mà là một người khác mang Thụy Vương đi, cô sẽ kích động đến mức nào? Liệu cô có vì thế mà sụp đổ không, có làm ra việc gì gây tổn thương cho chính mình không?
Khi Thụy Vương đi qua Hiên Viên Võ để bước vào cung điện, anh lờ mờ nhận ra, Thụy Vương đã thấp giọng nói với anh một câu: “Chăm sóc Hoan Nhi của ta cẩn thận!”
Ngay sau đó, cửa cung điện ầm ầm đóng lại.
“Lục đệ, nhiều năm qua, trẫm tự thấy mình chưa từng bạc đãi đệ, vì sao đệ lại muốn tạo phản?”
Cố Sơn Vân uy nghiêm, cao cao tại thượng ngồi bên trên.
Nếu không phải vì muốn thêm một người che chở Hoan Nhi, Thụy Vương sẽ không để Trung Dũng Hầu ung dung, chỉ lo cho mình như vậy. Kể cả phủ Thụy Vương bị trảm toàn bộ, ông cũng có thể khiến Hoàng Đế nghi kỵ phủ Trung Dũng Hầu.
Chỉ là, Thụy Vương không làm vậy, ông cười lạnh, nói: “Thiên hạ này là do ta dùng tính mạng chinh chiến trên lưng ngựa cả đời mới có, ngươi có thể làm Hoàng Đế thì sao ta không thể?”
Khi nói ra lời này, ông đã quyết định ôm tất cả tội lỗi vào người mình.
“Vì ngươi, ta chinh chiến ngoài biên cương! Vì ngươi, ta ra trận giết định, giúp ngươi bước lên ngôi vị hoàng đế! Nhưng kết quả thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670730/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.