“Bổn cung thường nghe phụ hoàng cảm khái, trong triều, quan văn thì nhiều mà quan võ lại ít, có thể nói là đếm trên đầu ngón tay, trong Cẩm Y Vệ lại càng thiếu một võ tướng trung thành, tài năng. Nếu Tử Hàm có quân công, bổn cung sẽ nói khéo trước mặt phụ hoàng, phong Tử Hàm làm đô đốc Cẩm Y Vệ!”
Đáy mắt Hiện Viên Võ hiện lên một tia u ám.
Cố tình tiếp cận, khuyên tòng quân, phong làm đô đốc Cẩm Y vệ, trùng hợp liên tiếp ba chuyện, thật sự khiến người ta phải nghĩ nhiều.
Hiên Viên Võ làm ra vẻ không phát hiện gì, nhìn Thái tử, mang theo vài phần mất mát, nói: “Nếu trở thành đô đốc Cẩm Y Vệ, Thụy Vương gia có gả Quận chúa cho ta không?”
Nhắc tới cô Quận chúa Bình An đầy tai họa này, theo bản năng, trong mắt Thái tử xuất hiện sự oán giận và không vui. Sau đó, gã cười nhạt: “Đương Nhiên, nhưng nói thật, sau này chắc chắn Tử Hàm sẽ là người làm nên việc lớn, chỉ một cô Quận chúa Bình An nhỏ bé sao xứng với Tử Hàm được. Sau này, Tử Hàm sẽ gặp được người vợ tốt hơn.”
Bước từ trên quán rượu xuống, Hiên Viên Võ nhanh chóng đi tới Lục Cẩm Ký.
Thật ra lúc này, trong đầu anh trống rỗng, tâm trí hỗn loạn.
Có lẽ vì thấy anh ngốc nên Thái tử chẳng thèm che dấu tâm tư. Qua vài lần thử, anh có thể đưa ra kết luận:
Thái tử giống anh, cũng là người trọng sinh!
Nếu không, sao gã có thể đối xử tốt với một kẻ ngốc cơ chứ, cũng chẳng khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670700/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.