Đường Hoan vội vàng gật đầu: “Không tức giận, không tức giận, chàng đừng ngủ, chờ Lý thái y tới khám cho chàng!” có ‘nợ nần’ gì thì tính sau.
Sau khi khám xong, Lý thái y nói Hiên Viên Võ bị thương khá nặng, vết thương trên da thịt không đáng ngại, chủ yếu là đầu anh bị thương quá nặng.
Đến đêm, Hiên Viên Võ bắt đầu sốt cao.
Đường Hoan lo chàng ngốc này bị sốt, sau đó ngủ luôn không tỉnh nữa nên nửa đêm đã đến canh trong phòng anh.
Bà vú Tống cảm thấy không ổn, nhưng nhớ tới mấy năm qua, tính tình của Quận chúa càng thêm quái đản, thành ra, bà cũng không dám nhiều lời, còn giúp cô che đậy việc này.
Trước giờ, Hiên Viên Võ chưa từng bị bệnh, thân thể anh vốn cường tráng, lại khỏe như trâu, nhưng hiện tại, tình trạng của anh có thể làm hình mẫu cho câu: bệnh tới như núi sập.
Đường Hoan nằm trên giường nhỏ gian ngoài, cứ một lát là cô lại tỉnh dậy, vào trong, sờ trán anh xem nhiệt độ cơ thể anh thế nào.
Trán anh nóng đến mức làm người lo lắng.
Khi đang nằm nghỉ ngơi, đột nhiên Đường Hoan nghe thấy âm thanh rung trời nở đất của hệ thống….
[Tinh——]
Đường Hoan giật mình ngồi dậy, suýt chút nữa là cô lăn luôn xuống đất.
Đang mơ mơ màng màng ngủ lại bị giật mình như vậy, lập tức, người Đường Hoan toát ra một đống mồ hôi lạnh. Cô đưa tay nâng đầu, trong lòng không ngừng chửi thề.
[ Tiểu Hoan Hoan……] - Hệ thống rác rưởi có chút chột dạ nhưng vẫn cố ra vẻ bình tĩnh -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670685/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.