“Bạn học, tôi thật sự rất vui khi được gặp lại bạn!”
Tô Hàng ôm chặt chân Phương Hoàng, hoàn toàn mặc kệ hình tượng của mình.
Mặt Phượng Hoàng lạnh te, cô nàng toan đá văng cậu ra, nhưng, khi cô nàng vừa nhấc chân, cậu đã lập tức đứng bật dậy.
Tô Hàng cười hì hì với Phượng Hoàng: “Gặp lại tôi, cậu có thấy vui không?”
Phượng Hoàng lẳng lặng lấy ra một con dao găm, để lên ngực Tô Hàng, lạnh lùng nhìn cậu.
Không nói chuyện với thiểu năng trí tuệ, đây là nguyên tắc lão tổ tông truyền lại. Bởi vì, thiểu năng trí tuệ có thể lây.
Tô Hàng sợ tới mức sững sờ. Cậu giơ hai tay lên, tủi thân nói: “Bạn học……”
“Câm miệng, lùi lại, nếu không, chết!” - Phường Hoàng ghét bỏ, xoay người rời đi.
Tô Hàng lon ton đi theo.
Đanh đá ghê! Nhưng mà… đáng yêu thật ấy!
Lúc này, mắt Tô Hàng cứ như gắn sao vậy.
Đồng thời, hệ thống thu thập năng lượng chính trực bắt đầu thông báo: [Ký chủ Phượng Hoàng. Điểm nhân phẩm: -10; điểm năng lượng chính trực: 0...10...20...50...100. Đổi 1 điểm nhân phẩm: có/không. Ký chủ chưa kịp quyết định, hệ thống quyết định thay: đồng ý đổi.]
[Ký chủ Phượng Hoàng. Điểm nhân phẩm: -9; điểm năng lượng chính trực: 0]
Cảm thấy có người đi theo mình, Phượng Hoàng không vui. Cô nàng dừng bước, quay đầu nhìn Tô Hàng.
Tô Hàng lập tức đứng khựng lại, bày ra dáng vẻ khẩn trương lại đáng thương: “Tôi, tôi cũng đi đường này!”
Nếu dựa theo tính xấu thường ngày của Phượng Hoàng, chắc chắn cô nàng sẽ tát bay Tô Hàng rồi nghênh ngang rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670660/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.