Sau một thời gian tĩnh dưỡng, ngón tay của Đường Hoan đã bắt đầu mọc ra một lớp móng khá mỏng, yếu ớt lại trong suốt, tựa như móng của trẻ nhỏ vậy.[*]
Ngồi ở mép giường, Túc Ảnh vuốt nhẹ móng tay Đường Hoan. Anh cúi đầu, thu hết tất cả tâm tư vào trong mắt. Vậy nên, Đường Hoan chẳng hề nhìn thấy những biến hóa thất thường nơi đáy mắt anh.
"Túc Ảnh, chị muốn ra ngoài đi dạo một chút."
Đường Hoan cảm thấy nếu còn tiếp tục sinh hoạt như vậy thì chắc chắn cô sẽ mọc mốc.
Túc Ảnh gật đầu đáp ứng: "Nhưng phải chờ vài ngày nữa, cơ thể chị cần tĩnh dưỡng thêm mấy ngày."
"Chị đã tĩnh dưỡng hơn một tháng rồi, sức đề kháng của chị kém, gần như hôm nào cũng thế này, cần gì phải nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa cơ chứ." - Đường Hoan nói.
Không thay đổi sắc mặt, Túc Ảnh ném "nồi"[1] cho Bác sĩ: "Sau khi khám tổng quát cho chị, bác sĩ đã nói tình trạng sức khỏe của chị cần tĩnh dưỡng đến cuối tháng."
Đường Hoan: "......"
Thật sự cho rằng cô không biết gì ư?
Rõ ràng là vì trong thời gian này, tình hình đế đô[2] không được yên ổn nên anh mới không cho cô ra ngoài.
Mộ Cửu Lăng bị Túc Ảnh bắt tại rừng mưa nhiệt đới, con quái vật khổng lồ Mộ gia như rắn bị mất đầu. Nếu là trước kia, gia chủ bị mưu sát thì chắc chắn sẽ có người lên thay, nhưng, sau khi Mộ Cửu Lăng nắm quyền đã cực kỳ độc đoán, người có năng lực trong gia tộc gần như bị gã giết sạch. Cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670647/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.