[À đúng rồi, vào lúc cô lâm nguy, bổn hệ thống đã tuyên bố nhiệm vụ chi nhánh: lương thiện là gì?]
Lòng Đường Hoan lập tức dấy lên dự cảm chẳng lành.
"Cậu đừng nói với tôi, mục tiêu của nhiệm vụ máu chó này là khiến Túc Ảnh "vứt dao đồ tể, lập tức thành phật" nhé! Tôi nói cho cậu biết, tôi cự tuyệt làm nhiệm vụ này."
Mỗi người đều có nguyên tắc làm việc riêng hình thành theo hoàn cảnh khác nhau. Một người tốt hay xấu, hoàn cảnh đóng vai trò quyết định. Nếu đằng ấy không hỏi rõ nguyên nhân đã cố gắng khuyên ai đó hướng thiện thì đằng ấy nhất định phải tránh xa người đó ra, nếu không, khi người đó bị sét đánh, đằng ấy sẽ bị liên lụy đấy.
Túc Ảnh đã đi được đến mức này thì chứng tỏ anh tuyệt đối không phải người hiền lành. Bắt anh lương thiện thì chẳng khác nào chặt đi bốn chân và rút sạch răng nanh của một con mãnh thú!
[Đừng nóng vội mà, ta còn chưa giải thích rõ ràng, cô nóng vội như vậy làm gì?]
Đối mặt với một ký chủ rác rưởi bất cứ lúc nào cũng có thể "quăng gánh", hệ thống cảm thấy vô cùng mệt tâm.
[Từ xưa đến nay, ranh giới giữa cái thiện và cái ác đã bao giờ rõ ràng? Có thánh nhân vô cùng lương thiện thì cũng có những người độc ác, trong lòng chỉ tồn tại một tia thiện niệm[1] nhỏ nhoi. Vậy nên, chỉ cần một người còn nguyên tắc và giới hạn cuối cùng thì chính là "thiện". Nhiệm vụ chi nhánh không bắt cô phải biến Túc Ảnh thành thánh nhân, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670645/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.