- -----------------
CHƯƠNG 185 - Kim chủ, tôi là cố nhân (17)
Tới buổi tối, cuối cùng Túc Ảnh cũng bắt đầu hạ sốt, Đường Hoan coi như có thể thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng, bên trong rừng mưa nhiệt đới, thứ khiến người ta sợ nhất vào buổi tối chính là những con mỗi mang theo mầm mống bệnh tật. Chúng vo ve bay qua bay lại, không cẩn thận sẽ bị đốt thành từng vết sưng to như đầu ngón cái.
Hiện tại, sức đề kháng của Túc Ảnh vô cùng yếu, Đường Hoan chỉ có thể mở to hai mắt trông coi, không ngừng xua tay đuổi muỗi.
Nửa đêm, Đường Hoan vừa mệt vừa khát, không thể cố gắng nổi nữa nên ngủ quên mất. Chờ khi cô tỉnh dậy, cổ đã bị bóp chặt.
Tuy rằng đầu óc choáng váng, tầm nhìn không rõ ràng nhưng tình trạng đã hơi khá hơn một chút, Túc Ảnh lập tức tiếp tục phòng bị.
"Cô là ai?" - Túc Ảnh bóp cổ Đường Hoan, bình tĩnh hỏi.
Anh vẫn còn rất yếu và không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì.
Chẳng hiểu vì sao, Đường Hoan lại cảm thấy có chút tủi thân, nhưng cảm giác đó cũng chỉ xuất hiện trong chớp mắt mà thôi.
Đây là lựa chọn của cô, không có gì phải tủi thân cả. Cô dám làm dám chịu, kể cả phải chịu khổ nhiều hơn cũng xứng đáng!
"Người cửa Mộ Cửu Lăng." - Đường Hoan bình tĩnh trả lời - "Chẳng qua tôi đã phản bội gã, đầu quân cho minh chủ[1] khác, không biết Túc gia có nguyện ý cho tôi một cơ hội không?"
Túc Ảnh, nếu hai ta có thể sống sót rời khỏi nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670640/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.