Chương trước
Chương sau
"Đừng nhúc nhích" - Túc Ảnh lạnh mặt, quát lớn.
Sắc mặt Đường Hoan càng xấu, trông cực kỳ không vui, cô còn cứng đầu hơn cả con lừa.
Túc Ảnh chỉ có thể xuống nước: "Vui, rất vui."
Nếu cậu không chịu thua, chắc chắn người phụ nữ này sẽ bắt đầu lải nhải thuyết giáo cậu.
Đường Hoan cũng không phải người được voi đòi tiên, cô biết lòng tự trọng của con gấu nhỏ nhà mình cao nhường nào, có thể khiến cậu chịu thua đã không phải chuyện dễ dàng. Vì thế Đường Hoan rầm rì nói: "Em tự nghe lại giọng điệu của mình mà xem, vừa nghe đã biết em qua loa, có lệ với chị rồi."
.....
"Tiểu Ảnh năm nay mười sáu tuổi, phải đốt mười sáu cây nến."
Hai người ngồi xuống bên bàn, Đường Hoan cực kỳ trịnh trọng, nói.
Túc Ảnh:...... Đốt mười sáu cây nến lớn nhỏ, nghĩ kiểu gì cũng thấy ngu xuẩn!
"Nhất định phải đốt mười sáu cây, đừng thấy chị mù là lừa chị, chị có thể dùng tay sờ từng cây, từng cây một đấy."
Không biết vì cái gì mà Túc Ảnh lại sinh ra suy nghĩ muốn giơ tay đỡ trán, sao cô biết cậu đang định đốt mỗi một cây nến?
Túc Ảnh nhẫn nại đối hết mười sáu cây nến, Đường hoan vỗ tay hát chúc mừng sinh nhật, sau đó cô bảo cậu thổi tắt nến.
Trước đây, Túc Ảnh chưa từng được tổ chức sinh nhật, về sau, cậu cũng không hề muốn tổ chức sinh nhật. Trên đời này còn việc gì còn ngu ngốc hơn cực khổ đốt mười sáu cây nến, sau đó lại thổi tắt chúng?
Có!
Hành động ngu ngốc hơn chính là, cậu làm theo!
Sau khi Túc Ảnh thổi nến, Đường Hoan bắt đầu kéo tay cậu, cảm khái: "Thời gian trôi qua nhanh thật, chị em ta đã nương tựa vào nhau được một năm rồi đấy."
"Tiểu Ảnh, chị biết trước kia em phải chịu rất nhiều khổ cực, nhưng không sao, chị sẽ luôn ở chỗ này bảo vệ em! Trước kia không ai ăn sinh nhật cùng em cũng chẳng sao, về sau, chị sẽ luôn ở bên cạnh em, mừng sinh nhật cùng em!"
Hệ thống:...... Ký chủ ngu ngốc nhà ta lại bắt đầu tạo flag[1].
Dù sao thì quá trình trưởng thành của đứa nhỏ này cũng được cô chứng kiến. Tuy rằng lúc đầu tính cách của cậu thật sự lệch lạc nhưng sau khi trải qua những ngày tháng nghiêm túc rèn luyện, ngoại trừ thỉnh thoảng sẽ nói ra những câu khinh người thì tên gấu nhỏ này không còn khuyết điểm nào khác.
Nói xong, Đường Hoan lấy kem trên bánh, quệt lên mặt Túc Ảnh.
Túc Ảnh đứng hình vài giây, tình hình xoay chuyển quá nhanh, cậu không phản ứng kịp cũng là chuyện bình thường.
Thật ra Túc Ảnh không thích ăn đồ ngọt nhưng chiếc bánh sinh nhật Đường Hoan mua cũng không lớn nên cậu đã cắn răng, ăn bằng hết.
[1]tạo flag: ngôn ngữ mạng, có những nghĩa sau: (1) một người nói trước một việc gì đó nhưng kết quả lại ngược lại, Ví dụ: một người nói: "hôm nay trời thật đẹp" nhưng sau đó lại có mưa bão tới; "chắc chắn tôi sẽ tán đổ cô gái ấy" cuối cùng lại thành anh trai mưa, (2)nói điều tốt thì không linh, nói điều xấu thì lại đến (3)tạo lên mục tiêu để hoàn thành. Vì từ này mang hai nghĩa là "tạo nên mục tiêu để hoàn thành" và "tạo nên mục tiêu nhưng kết quả trái ngược hoàn toàn" nên rất khó để phán đoán ý của tác giả, Diệp mỗ nghĩ tác giả muốn nói Đường Hoan lại bắt đầu hứa một điều chẳng thể thành hiện thực chứ không phải đang đưa ra một mục tiêu để hoàn thành, nhưng Diệp mỗ không dám chắc, thành ra để nguyên. Nếu mọi người đọc hết thế giới này, có lẽ sẽ hiểu vì sao Diệp mỗ lại đoán ý tác giả như vậy. ~
(Không phải wattpad @DiepHoLy đăng truyện thì đều là trộm cắp)
*
* *
Sáng Hôm sau, tiễn Túc Ảnh đi học, theo thường lệ, Đường Hoan hôn lên trán Túc Ảnh một cái, sau đó, cô còn vui mừng vỗ vỗ bả vai cậu. Cái kiểu cảm khái khó hiểu này của cô khiến Túc Ảnh cứ thấy quái quái.
"Tôi có một cảm giác "mẹ hiền, con hiếu" "
"Tôi thấy, thiếu sót duy nhất chính là nhà chỉ có hai người, nếu một nhà ba người thì thật hoàn mỹ."
Sau một lát trầm mặc, Hệ thống bỉ ổi lên tiếng: [...... Không tốt lắm đâu, Túc Ảnh thì còn nhỏ mà cô đã cả đống tuổi rồi, chuyện cầm thú như vậy, chậc chậc...]
Đường Hoan:.....???
Sau khi phản ứng lại, Đường Hoan:.....!!!
Cái đệch!! Con mọe cậu!!!
"Tôi nói là nếu tôi tìm được một người và gả cho người ta, gia đình sẽ hoàn mỹ với ba người! Cậu muốn chết à?!" - Đường Hoan bùng nổ.
[Vậy thì càng không có khả năng xảy ra. Cô xem, cô đã là người mù còn muốn "hô hô"[3] người ta, cô nói cứ như sẽ có ai coi trọng một người vừa mù vừa ngốc như cô ấy.]
[3]tiếng cười, hệ thống đang dùng tiếng cười thay cho một từ/ cụm từ mà ai cũng hiểu =)))
Hôm nay mát trời, Diệp mỗ bạo 9 chương, tuy không nhiều nhưng cũng gọi là bạo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.