"Đừng nhúc nhích" - Túc Ảnh lạnh mặt, quát lớn.
Sắc mặt Đường Hoan càng xấu, trông cực kỳ không vui, cô còn cứng đầu hơn cả con lừa.
Túc Ảnh chỉ có thể xuống nước: "Vui, rất vui."
Nếu cậu không chịu thua, chắc chắn người phụ nữ này sẽ bắt đầu lải nhải thuyết giáo cậu.
Đường Hoan cũng không phải người được voi đòi tiên, cô biết lòng tự trọng của con gấu nhỏ nhà mình cao nhường nào, có thể khiến cậu chịu thua đã không phải chuyện dễ dàng. Vì thế Đường Hoan rầm rì nói: "Em tự nghe lại giọng điệu của mình mà xem, vừa nghe đã biết em qua loa, có lệ với chị rồi."
.....
"Tiểu Ảnh năm nay mười sáu tuổi, phải đốt mười sáu cây nến."
Hai người ngồi xuống bên bàn, Đường Hoan cực kỳ trịnh trọng, nói.
Túc Ảnh:...... Đốt mười sáu cây nến lớn nhỏ, nghĩ kiểu gì cũng thấy ngu xuẩn!
"Nhất định phải đốt mười sáu cây, đừng thấy chị mù là lừa chị, chị có thể dùng tay sờ từng cây, từng cây một đấy."
Không biết vì cái gì mà Túc Ảnh lại sinh ra suy nghĩ muốn giơ tay đỡ trán, sao cô biết cậu đang định đốt mỗi một cây nến?
Túc Ảnh nhẫn nại đối hết mười sáu cây nến, Đường hoan vỗ tay hát chúc mừng sinh nhật, sau đó cô bảo cậu thổi tắt nến.
Trước đây, Túc Ảnh chưa từng được tổ chức sinh nhật, về sau, cậu cũng không hề muốn tổ chức sinh nhật. Trên đời này còn việc gì còn ngu ngốc hơn cực khổ đốt mười sáu cây nến, sau đó lại thổi tắt chúng?
Có!
Hành động ngu ngốc hơn chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670597/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.