Cùng lúc đó.
Trên tầng cao nhất của tòa CBD ở giữa thủ đô.
Người đàn ông mặc âu phục nghiêm chỉnh, cúc áo đều đóng lại, sống lưng thẳng tắp đang ngồi xem văn kiện của công ty trước bàn làm việc. Dáng vẻ của người đàn ông như một món vũ khí được điêu khắc tỉ mỉ, tựa một tác phẩm tinh xảo và đẹp đẽ nhất. Y mím chặt môi mỏng thành một đường thẳng, không còn chút độ cong nào. Ấn đường[1] y có vài đường nhăn, vừa nhìn đã biết là người nghiêm túc và cẩn trọng.
[1]ấn đường: điểm giữa hai đầu lông mày.
Mười giờ mười tám phút sáng, y giơ tay nhìn đồng hồ.
Qua hai phút sau, y lại nhìn đồng hồ một lần nữa, sau đó nhíu mày.
Hình như đã có biến cố xảy ra.
Người đàn ông gõ gõ lên mặt đồng hồ, lập tức, trước mặt y hiện lên một khối màu xanh nước biển, bay lơ lửng giữa không khung, bên trên hiện lên những dòng chữ cực kỳ rõ ràng:
Tô Hàng.
Tuổi: 21 tuổi.
Nguyên nhân chết: Bệnh tim tái phát.
Thời gian: 10h20 hôm nay.
Tô Hàng là người con duy nhất của cô y, nhưng dù vậy, y cũng không muốn vì việc tư mà làm trái luật, mỗi một thời không[2] đều có quy tắc, mỗi một người đều chết theo số mệnh.
[2]thời không: thời gian và không gian.
Việc mà người chấp pháp của thời không phải làm chính là duy trì và không để "số mệnh" bị bóp méo.
Những thế giới khác đều đã xuất hiện bug[3], không ngờ lần này ngay cả thế giới mà y đang ở cũng bắt đầu xuất hiện sai lầm.
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670566/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.