Bị nhốt cả đêm, buổi sáng mở mắt ra, mặt Đường Hoan đã trắng bệnh như một tờ giấy.
Mẹ nó tên thiểu năng trí tuệ, biết để đồ ăn và nước uống lại không để giường và chăn!
Chịu lạnh cả đêm, đầu Đường Hoan đau như muốn nứt toạc, tầm mắt dần trở nên mơ hồ.
Cơ thể như vậy, chết sớm cũng tốt....
Cùng Lúc đó.
Bí thư Lý tới văn phòng, để bắt đầu công việc của một ngày, việc đầu tiên hắn làm là mở hòm thư điện tử ra xem có tin tức quan trọng không.
Khi nhìn thấy một bức thư nặc danh, hắn tưởng kẻ nào nhàm chắn gửi trojan[1] tới, tiện tay mở ra thì thấy bên trong là một video. Sau khi xem nội dung video, chân bí thư Lý suýt nữa thì mềm nhũn.
"Boss, tiểu Lâm tiểu thư đã xảy ra chuyện!" - Bí thư Lý vội vàng cầm video đi báo cáo.
Khi xem được nội dung video, cả cơ thể Tiêu Liệt gần như chấn động.
Trong video, trông cô có vẻ cực kỳ phẫn nộ, chất vấn Lâm Dĩ Nhu, sau dó bị Trình Ánh bịt kín miệng từ sau lưng.
Tiêu Liệt cảm nhận được Trình Ánh cực kỳ thô lỗ, biểu cảm của cô gái vốn đã yếu ớt kia lập tức thay đổi, có vẻ như cô đã cực kỳ khó chịu!
Đột nhiên, ánh mắt của Tiêu Liệt tập trung tại một chỗ.
"Tua lại!" - Anh gấp gáp quát lên.
Đường Hoan ném điện thoại xuống gầm xe, động tác cực kỳ nhanh chóng, nếu không nhìn kỹ, có thể sẽ không thấy được.
"Boss! Boss..."
Boss, chân của ngài! Chân của ngài không thể chịu được cường độ vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670560/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.