Chương trước
Chương sau
Khi đi ngang qua Giang Mộng Thiến, Đường Hoan bị cô ta kéo lại. Cô ta khẩn thiết[1] nói: "Tình cảm của Phó phu nhân và Phó đại nhân thật sâu sắc[2], quả khiến người ta cực kỳ hâm mộ. Nhưng nếu phu nhân thật sự yêu hắn thì nên cẩn thận khuyên nhủ hắn, đạo làm quan là phải thanh chính liêm minh[3] chứ không phải dùng thủ đoạn ngấm ngầm, xảo quyệt. Giết chóc quá nhiều, sớm muộn gì cũng sẽ khiến trời đất oán giận...."
Đường Hoan:...... Hệ thống rác rưởi, cuối cùng thì tôi cũng tìm được kẻ còn thiểu năng trí tuệ hơn cả cậu rồi, khuôn mặt của cô ta, tôi cảm thấy ———— yêu quá đi à[4] ~
[1]khẩn thiết: tha thiết+cấp bách.
[2]kiêm điệp tình thâm(鹣鲽情深): phép ẩn dụ chỉ tình cảm sâu sắc giữa người với người, đặc biệt là tình yêu giữa vợ và chồng.
[3]thanh: trong sạch, rõ ràng; chính: chính trực, vô tư; liêm:liêm khiết, không nhiễm sắc; minh: quang minh lỗi lạc
[4]么么哒 (sao sao đát): ngôn ngữ mạng của bên Trung, dùng để bán manh, biểu hiện sự yêu thích, tình cảm với một ai đó. Có thể hiểu là: sờ đầu một cái (để an ủi); moah moah (tiếng hôn môi)
Đường Hoan lười phải nói chuyện với thiểu năng trí tuệ.
Dựa vào cái gì mà cô ta cho rằng mình đi theo chính nghĩa, đứng bên Phó Liệt lại thành sai trái.
Có điều, nữ chính đại nhân vô cùng siêng năng, không muốn buông tha quá dễ dàng.
Đúng, không sai, vào lúc Đường Hoan phủi tay, định bỏ đi thì nữ chính đại nhân lại túm lấy cổ tay cô lần nữa.
"Phó phu nhân không biết trong tay hắn đã có bao nhiêu mạng người vô tội rồi ư? Có biết bao nhiêu người đã phải chịu cảnh đầu bạc tiễn đầu xanh, có bao nhiêu trẻ nhỏ đã vì hắn mà mất đi phụ thân? Phu nhân biết trên tay hắn dính bao nhiêu máu tươi không? Mỗi người đều có lòng trắc ẩn, Phó phu nhân, thủ đoạn của Phó Liệt quá mức xấu xa và ác liệt, phu nhân khuyên hắn sớm thu tay lại đi! Coi như vì tích phúc cho người trong thiên hạ."
Nói cũng có lý quá.
Phụ nữ bình thường, chỉ cần có chút lòng trắc ẩn, chắc sẽ vì những lời này mà tránh Phó Liệt như rắn rết, cảm thấy hắn ác độc. Cho nên khi Phó Liệt ra khỏi phòng, nghe thấy những lời Giang Mộng Thiến nói, hắn gần như bị shock, trong lòng hoảng loạn vô cùng, một cảm giác sợ hãi xưa nay chưa từng có xuất hiện.
"Ngươi làm càn!"
Phó Liệt quát lên một tiếng chói tai rồi đẩy Giang Mộng Thiến ra, suýt nữa thì khiến cô ta ngã luôn xuống cầu thang. Sau đó, hắn vội vàng ôm Đường Hoan vào lòng, kéo giãn khoảng cách giữa cô và Giang Mộng Thiến.
Hoan Nhi, ta không cần danh tiếng.
Nhưng cũng không hy vọng, danh tiếng xấu của ta ——
Bị nàng biết!
Đường Hoan tránh khỏi lồng ngực Phó Liệt, tròng lòng Phó Liệt chấn động.
Cuối cùng thì cô vẫn...
Đúng rồi, hắn tệ như vậy, làm nhiều việc giết chóc máu tanh như vậy, cô ghét bỏ hắn cũng là lẽ đương nhiên.
Sát ý của Phó Liệt mãnh liệt xông về phía Giang Mộng Thiến.
Đường Hoan ngẩng đầu ưỡn ngực, hùng hổ đi tới trước mặt Giang Mộng Thiến rồi cười lạnh, giống như đang trào phúng cô ta.
Cô không giống nhân cách thứ hai - Phượng Hoàng, cô không phải nữ vương điện hạ thích gây sự xé bức[5] nhưng giờ phút này, cô cực kỳ muốn xé một lần.
[5]Xé bức(撕逼): ngôn ngữ mạng Trung Quốc, thường được viết tắt là 4B. Từ này ban đầu được dùng để chỉ "cuộc chiến" giữa những người phụ nữ, hiện tại thường dùng để chỉ hai(hay nhiều) bên công kích, vạch khuyết điểm của nhau, gây ra khẩu chiến. Tìm hiểu thêm tại:
"A, ngươi thiện lương như vậy, sao không khuyên Yến Vương điện hạ của ngươi từ bỏ tranh đoạt ngôi vị hoàng đế? Chỉ cần hắn chịu từ bỏ, chẳng phải mọi việc sẽ đều bình yên?"
Giang Mộng Thiến:.......
Nói như vậy thì cô ta phải đáp lời thế nào?
Nghe qua cũng thật có đạo lý, nhưng, Yến Vương bày mưu tính kế nhiều năm như vậy, sao có thể dễ dàng từ bỏ?
"Đạo bất đồng, bất tương vi mưu[6]. Các ngươi cảm thấy Phó Liệt làm nhiều việc ác chẳng qua là vì những kẻ bị hắn kéo xuống ngựa là người của các ngươi thôi! Không ít người làm phụ tá cho Thái tử cũng bị xét nhà diệt tộc, chẳng lẽ không phải do các ngươi làm? Mình hại mạng người là lẽ đương nhiên, người ta làm việc giống vậy thì lại thành tội ác tày trời? Mặt của các ngươi lớn quá nhỉ?"
[6] đạo bất đồng, bất tương vi mưu(道不同, 不相为谋): không cùng trí hướng thì không thể cùng mưu cầu sự nghiệp/ không cùng quan niệm, tư tưởng thì không thể bàn luận trao đổi.
Nghe thấy những lời này, sắc mặt Thẩm Hàn Xuyên xanh mét.
Xưa nay Giang Mộng Thiến luôn được khen là tài nữ, thế mà giây phút này lại không biết nên nói gì. Tài nữ nói chuyện đều là nói có sách, mách có chứng, chậm rì rì mà nói cho người khác á khẩu, muốn xé nhau cũng phải giữ sĩ diện và ưu nhã.
Nhưng Đường Hoan thì......
Không xé X thì thôi, chứ xé rồi là kỹ năng miệng pháo phải đặt max, nói chuyện cũng phải nhanh và liên tục như pháo nổ, vừa nói vừa vung tay múa chân, không cho người khác cơ hội xen miệng.
- ---------------------------
Ps: Hôm nay không phải lịch đăng nhưng Diệp mỗ vẫn đăng, chủ yếu là do đạng rạn xương, phải ngồi im một chỗ nên edit được nhiều:P
Thêm nữa là, Diệp mỗ quyết định mai sẽ đăng hết số chương còn lại của thế giới 1, mong mọi người ủng hộ nhiệt tình ^^!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.