Vị trí đảo ngược.
Đường Hoan bị dọa giật mình, trợn tròn mắt hạnh nhìn Phó Liệt.
Trong bóng đêm, đôi mắt đó như sáng lên lấp lánh.
Phó Liệt vươn tay che đi đôi mắt Đường Hoan, thở hổn hển nói: "Ngoan, đừng nhúc nhích, một lát là được..."
Tiếng nói của Phó Liệt khàn khàn, hơi thở cũng nóng rực, hắn như đang phải khống chế một con thú to lớn trong lòng mình.
Đường Hoan ngoan ngoãn nằm im, không dám động đậy, để mặc cho Phó Liệt ôm, thời gian từng giây từng phút trôi đi, lâu đến mức mắt cô hơi díp lại, cảm thấy có chút buồn ngủ.
Đột nhiên cơ thể mất trọng lực, sau đó cô bị người ta nhấc bổng lên.
Mẹ ơi, chẳng lẽ đêm nay sẽ phát sinh cái gì đó?
Đường Hoan vừa hoảng hốt lại khẩn trương, khẩn trương vô cùng!
Khi Đường Hoan vẫn còn suy nghĩ miên man, Phó Liệt đã đặt cô xuống giường, sau đó cũng nằm lên theo, chầm chậm ôm lấy cô từ phía sau, không nhúc nhích, cũng không có thêm bất kỳ động tác nào nữa.
Màn đêm thật sự yên tĩnh.
Trước khi ngủ, Đường Hoan mơ mơ màng màng nghĩ: "Mất công khẩn trương lâu như vậy. Mệt, thật mệt!"
Vất vả lắm Phó Liệt mới dập tắt được ngọn lửa nơi bụng dưới, nhẹ giọng mở miệng: "Ngày mai tiến cung phải cẩn thận một chút, không có ta bên cạnh, nàng đừng để mình bị thương, hiểu không?"
Hắn chờ mãi cũng không thấy ai đáp lại, vừa nhìn mới biết, người đang nằm trong lòng đã sớm ngủ mất rồi.
Chôn mặt vào tóc Đường Hoan, Phó Liệt hít nhẹ, bàn tay nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670488/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.