Cô bỗng nhiên trở nên phấn khởi, gỡ bỏ mắt kính, chải tóc mái ra, để lộ một đối mắt hạnh long lanh ngấn nước.
Trong trường học, mắt kính luôn là thứ vũ khí lớn nhất khiến nhan sắc rơi xuống điểm âm, mọi người đã biết thiết lập “Đeo mắt kính lên là mọt sách, tháo mắt kính xuống thì trở thành mỹ nhân”.
Trước đây Ôn Du không tin, bây giờ nhìn lại gương mặt mình lần nữa thì không kìm lòng được hét lên một tiếng.Không hổ là thế giới vườn trường không có não của tiểu thuyết tình cảm, từ nhỏ nguyên chủ không dùng qua sản phẩm chăm sóc da nào cả, còn phải làm lụng vất vả cả ngày, nhưng làn da lại y hệt như làn da bỏ tiền ra để đổi lấy của Ôn Du.
Không có sự ngăn cản của cặp kính, đôi mắt của cô trông to hơn nhiều, hơn nữa nó còn toát lên được một loại thần thái mà chỉ có thiếu nữ mới có, trông rất dịu dàng và đầy sức sống, khác hoàn toàn với dáng vẻ đầy đe dọa của trước đây.Ôn Du muốn khóc, cô yêu cái thế giới không có logic và thường thức này.Rồi lại nhìn sang tủ quần áo trống huơ trống hoác của nguyên chủ, không được bộ đồ nào ra hồn còn không nói, mà đa số còn là đồ cũ của chị gái hoặc họ hàng không mặc.
Chất lượng không tốt, ngoại hình căn bản cũng không đạt tiêu chuẩn, trình độ thiết kế trung niên của vài năm trước, mặc nó lên là có thể gia nhập vào đội ngũ nhảy ở quảng trường của các bà dì một cách hoàn hảo.Nghĩ lại thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-chi-muon-hoc-tap/4393000/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.