Trí Tiêu Nguyên đưa Tâm Tâm ra ngoài cổng trường.
Cô bảo hắn đứng đợi tại chỗ, sau đó một mình rời đi.
30 phút sau, Tâm Khôi quay trở lại với dáng vẻ con trai, mái tóc ngắn, làn da đen nhẻm, giọng hơi ồm ồm.
“Ai nha, hôm nay đeo giày cao gót đau chân quá! Tối về cậu nhớ phải bóp chân cho tôi đó.”
Tâm Khôi vừa đến chỗ Trí Tiêu Nguyên đã than vãn.
“Ừ. Về đi, tôi bóp chân cho cậu.”
Trí Tiêu Nguyên sủng nịnh nhìn cô, không hiểu sao, khi cô ở trong hình dáng con trai này, hắn lại cảm thấy yên tâm hơn. Sẽ không có những tên nam sinh khác như Thẩm Hạ Tri kia nhìn cô.
Tâm Tâm chưa nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt của hắn, chỉ mải lo làm nũng:
“Còn cả nước nóng nữa. Phải đun cho tôi một bồn nước nóng thật to. Tôi muốn ngâm mình.”
“Được. Sẽ đun một bồn nước nóng thật to.”
“Ai nha, còn cả nước mật ong nữa. Tôi muốn uống nước mật ong, họng tôi đau muốn chết.”
“Được. Sẽ pha nước mật ong cho cậu.”
“Ai nha, còn cả…”
Suốt trên đường về ký túc xá, Tâm Tâm không ngừng đưa ra các đòi hỏi, Trí Tiêu Nguyên đều đáp ứng, còn cảm thấy thật vui vẻ.
[Tinh! Độ hảo cảm của đối tượng công lược 2 là 90.]
Tâm Tâm liếc Trí Tiêu Nguyên một cái, nam sinh này lạ nha, càng phục vụ cô lại càng tăng độ hảo cảm là sao!
—
Một tuần sau vũ hội.
Ở trong ký túc năm hai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-cong-nguoc-tam-tra-nam/3358238/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.