Tâm Khôi và Trí Tiêu Nguyên đứng chờ ở dưới gốc cây không xa.
Trí Tiêu Nguyên liếc liếc chiếc
bánh kem trong tay Tâm Khôi, lại nhìn đám nam sinh đứng phía trước, chép miệng:
“Hay mang cả hai cái bánh kem về ăn
đi?”
Tâm Khôi trợn mắt trừng hắn. Cậu
theo đuổi con gái nhà người ta như vậy sao? Có ý thức chuyên nghiệp một chút
được không hả? Bắt cô cầm hộ bánh đã đành, đứng đợi chưa nổi năm phút đã chán
nản đòi về? Mẹ kiếp, cô thực thắc mắc, tại sao trong nguyên tác hắn có thể tán
đổ được hoa khôi?
Nhưng nghĩ lại cũng dễ hiểu, cấp
bậc sức mạnh của hắn là 99, một trăm năm mới sinh ra được một người cấp bậc như
vậy, có khi không cần hắn chủ động theo đuổi, hoa khôi đã tự ngưỡng mộ mà chạy
theo.
“Đồ ngốc! Theo đuổi con gái nhà
người ta là phải kiên trì, phải chai mặt, cậu chưa nghe câu đẹp trai không bằng
chai mặt sao?”
Trí Tiêu Nguyên nghĩ nghĩ, trong
đôi mắt ánh lên sự không tình nguyện, hơi mím môi lại. Hắn nhớ đến lời ba hắn
nói với hắn trước khi đuổi hắn đến trường đại học:
“Nếu không có gia tộc và cấp bậc
sức mạnh cao, thì chỉ có chó mới thèm quan tâm đến một đứa cao ngạo như con.”
Hừ, được rồi, hắn lại cố gắng thêm
một chút vậy. Để cho ba của hắn mở to mắt ra mà nhìn, dù hắn có là một thường
dân thì vẫn có đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-cong-nguoc-tam-tra-nam/3343021/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.