Những ngày tiếp theo, sau khi trở về từ bữa tiệc, Trí Nhân giống như điên cuồng, bắt đầu tận diệt công ty nhà Nguyên Triều, không hề cố kỵ, không hề tận lực che giấu như trước kia, gần như là công khai tuyên chiến.
Ba tháng sau, Nguyên Triều không thể không gọi điện nói chuyện với Tâm Tâm về vấn đề này. Công ty hắn gần đây luôn bị các nhà cung cấp đòi nợ, doanh thu lại sụt giảm đến lợi hại, hình ảnh trên truyền thông xấu thậm tệ, thực sự tình trạng không còn gì thảm hơn.
Tâm Tâm lại không thể không tìm Trí Nhân để nói chuyện:
“Trí Nhân, anh đã từng nói với tôi, anh không tấn công công ty nhà Nguyên Triều. Anh không còn quan tâm đến Hoa An. Anh có nhớ không?”
“Còn nhớ. Tôi chỉ đơn thuần coi thời trang Nguyên là một đối thủ cần loại bỏ trên thị trường, như bao đối thủ khác.” Trí Nhân hờ hững trả lời.
“Trí Nhân, anh có chắc anh chỉ coi như một đối thủ bình thường không? Vậy sao giữa bao nhiêu công ty khác, anh không chọn tấn công, lại tấn công thời trang Nguyên?”
“Tâm Tâm, cô đang vì Nguyên Triều mà chất vấn tôi sao?” Trí Nhân lạnh giọng, đôi mắt như có lực hút xoáy sâu vào đôi mắt của Tâm Tâm.
“A…Trí Nhân, anh nghĩ đi đâu vậy. Tôi và Nguyên Triều bây giờ chỉ là bạn bè bình thường, hai nhà cũng khá thân, tôi không nghĩ chúng ta cần phải coi bạn bè như đối thủ cạnh tranh. Thay vì như thế có thể hợp tác mà.”
“Bạn bè? Hợp tác? Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-cong-nguoc-tam-tra-nam/3332336/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.