Một người đàn ông vừa bước xuống từ trên chiếc xe đằng sau, mặc một bộ comple đen lịch lãm, tóc chẻ side part 7:3, trên mặt treo một nụ cười vui vẻ.
Vừa nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông kia, Trí Nhân lập tức nhíu chặt mày.
Người đàn ông đi đến gần xe lăn của Trí Nhân liền dừng lại, đôi mắt hắn lướt qua khuôn mặt Tâm Tâm một cái, sau đó lại cúi đầu nhìn Trí Nhân, giọng nói mang theo sự quan tâm:
“Sao em không về nhà? Ba mẹ rất lo lắng cho em.”
Tâm Tâm nghe vậy, liền đoán được đây là Trí Kiệt, người anh trai cùng ba khác mẹ của Trí Nhân. Cô hơi lo lắng nhìn Trí Nhân một cái. Hắn vốn không thích người anh này, kiếp trước, chính người anh trai này đã đẩy hắn vào bệnh viện tâm thần.
Đáp lại câu hỏi quan tâm của người đàn ông là sự im lặng của Trí Nhân, hắn quay mặt lại, ngước mắt nhìn Tâm Tâm đang đứng phía sau xe đẩy, “Đi thôi.”
Tâm Tâm ngoan ngoãn nghe lời, đẩy xe lăn vào trong nhà hàng.
Trí Kiệt không nhận được đáp lại của Trí Nhân, khuôn mặt hơi nhăn lại một chút, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường, hắn thở dài một cái, tỏ vẻ bất đắc dĩ, đi theo ngay bên cạnh hai người, cùng tiến vào nhà hàng, vừa đi vừa lắc đầu nói:
“Em xem em này, sao lúc nào cũng giữ thái độ như vậy. Nếu thái độ em tốt hơn, thì dù bị gãy hai chân, cũng đâu dến mức bị ba rút hết quyền hành.”
Giọng nói có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-cong-nguoc-tam-tra-nam/3332324/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.