"Aizz...thật là...đói meo bụng..." Tần Minh Hi khệ nệ mang hết túi đồ để lên bàn trà, xong liền nằm vật xuống sô pha, mặt nhăn mày nhó xoa xoa nơi xẹp lép nào đó...
Hiện tại là mấy giờ rồi?
Hơn 2 giờ chiều!
Gần năm tiếng, gần năm tiếng kể từ khi cô đi mua đồ. Vì muốn ăn đồ tự nấu, cô đã không vào bất kì nhà hàng nào ở DBC. Ai mà biết, vừa xuyên đến đã gặp phải án mạng chứ!
Thôi, quan trọng vẫn là lấp đầy cái bụng đói.
Đương muốn đứng dậy chuẩn bị bữa chiều thì đột nhiên, điện thoại trong túi xách cô đổ chuông. Tần Minh Hi nhíu mày móc ra, lập tức hoá đá...Trên màn hình điện thoại hiện lên hai chữ 'Ba ba'...
Ba ba?
À phải rồi...là ba của 'Tần Minh Hi'...
Cô mím môi đắn đo, cuối cùng vẫn bắt máy: "...Alo, ba ạ?"
"Hi Nhi, khoẻ không con? Ở Phồn Lệ thế nào rồi? Công việc vẫn thuận lợi chứ? Thằng Thành có đối tốt với con không?"
Tần Minh Hi: "..." Ha ha ha...
Cô cười cứng ngắc, trả lời rất tuần tự: "Dạ con vẫn khoẻ. Công việc rất thuận lợi. Còn thằng Thành...à không anh Thành...nhầm nhầm, Uông ca đối với con..khá tốt..." Mặc dù con còn chưa gặp mặt anh ta.
Đầu dây bên kia, ba Tần thở phào nhẹ nhõm: "Ừ, tốt hết là được. Hi Nhi, một mình con ở đó nhất định phải chăm sóc bản thân chu đáo. Nếu có khó khăn gì thì phải nói ngay với ba, nghe chưa?" Nói sao thì nói, đứa con gái này vẫn không làm ông yên tâm cho được.
"Con..."
Tần Minh Hi khựng lại...một cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-pha-an/1472163/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.