Cho nên sau này bọn họ có việc hay vấn đề gì không hiểu có thể tìm hai vị sư Huynh và sư tỷ giải quyết, đối với đám nhỏ mà nói nơi này hoàn toàn xa lạ nên chắc chắn phải có người dẫn dắt.
Bọn họ băng qua con đường hoa lớn, đi qua đường nhỏ cuối cùng cũng tới nơi, vậy mà là một đỉnh núi không chỉ đám hài tử ngơ ngác đến cả Mạn Nhu cũng ngẩn ra, nàng cứ tưởng nơi ở là chỗ bằng chứ hay là ở giữa sườn núi nhưng ở trên núi điều này không khỏi quá tàn nhẫn đi, leo cao như vậy không phải mệt chết, bọn họ lại toàn hài tử.
Chưa chờ đám hài tử phản ứng Mạc Nghiêm dùng kiếm phi hành bay lên đỉnh núi chỉ nói chờ bọn họ trên núi, chỉ để lại cả đám vẻ mặt không tình nguyện nhìn lên những bậc thang cao không thấy điểm dừng.
Mạn Nhu nhìn Mạc Nghiêm biến mất liền hiểu ra đây chỉ là thử thách bọn họ mà thôi, thật ra con đường tu tiên đã tràn gập thử thách mà không phải là bằng phẳng, nếu mới chỉ leo núi đã không muốn vậy tu tiên gì nữa, cho nên nàng là người đầu tiên bước lên bậc thang.
Đám hài tử thấy Mạn Nhu đi trước, mới đầu còn do dự nhưng dần dần cũng có một hai người đi theo lên cả đám liền đi, đám hài tử cũng chỉ dám oán thầm cũng chỉ dám than vài câu liền bước tiếp.
Bọn họ cũng biết bản thân đã chọn con đường tu tiên thì không thể quay đầu, cũng không thể quay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-om-mang-nho-tu-tien-lo/2938083/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.