Quách Lâm dần lấy lại ý thức, mở mắt ra một cách khó khăn, đột nhiên cô cảm thấy đầu đau như búa bổ.
Một lúc sau, cô mới cảm thấy đỡ hơn một chút, toàn thân không thể cử động được, do lâu không nhìn thấy ánh sáng nên khi mở mắt có hơi chói, cô chỉ có thể nheo mắt nhìn xung quanh. Bức tường và ga giường trắng như tuyết, còn có một số vật dụng y tế.
Cô phát hiện bây giờ mình đang nằm trong bệnh viện, cô vô cùng kinh ngạc, đầu óc xoay chuyển nhanh.
Cô còn nhớ rõ bản thân và đồng đội La Phượng đang thực hiện nhiệm vụ, ngay khi nhiệm vụ thành công thì một biến cố đột ngột xảy ra. Vào thời khắc nguy nan nhất, người đồng đội La Phượng đã gắn bó với cô suốt bảy năm đã tấn công sau lưng cô, bắn cô một phát chí mạng. Giữa các đồng đội với nhau có không ít trường hợp đâm sau lưng, trong suốt những năm trở thành một đặc công, Quách Lâm luôn đề phòng tất cả mọi người, kể cả đồng đội xưa nay của mình như La Phượng. Bảy năm qua, hai người gắn bó thân thiết, La Phượng cũng không có bất kỳ hành động mờ ám gì, vì vậy Quách Lâm mới buông lơi cảnh giác với cô ta.
Do bị thương nên hơi thở của Quách Lâm có phần dồn dập, cô ngước mắt lên bình tĩnh nhìn La Phượng, lạnh lùng nói: “Tại sao?”
La Phượng dùng tay lau súng, ngẩng đầu lên, ánh mắt hơi né tránh cô nhưng lại nói ra một câu chắc nịch: “Cô cản đường tôi.”
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-o-mat-the/3477254/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.