Nghe thấy giọng nói của Giang Ngọc Mỹ. Giang Mạc khựng lại một nhịp, mắt đưa lên nhìn, bất ngờ thấy cha mẹ mình đột ngột xuất hiện ở đây, nhất là cha của hắn, đáng lý ông hiện đang ở bên Pháp mới phải. 
Giang Ngọc Mỹ nhanh chân chạy đến, cản nắm đấm của Giang Mạc, sau đó đẩy nhẹ hắn ra. Lúc sau bà liền khụy gối xuống nền hành lang, tay đưa lên, dứt khoát tát một tát vào mặt của Vĩ Triết. 
Âm thanh tiếng BỐP rõ to, ánh mắt của Vĩ Triết chao đảo, khó tin hành động của bà. 
Nhìn khuôn mặt hiện ra trước mặt mình, là khuôn mặt của kẻ thù, Vĩ Triết thu hồi lại ánh mắt, dần dần hiện ra tia hận thù. Tính đẩy Giang Ngọc Mỹ ra, nào ngờ bà đã lên tiếng trước: 
- Dừng lại đi, những gì con đang làm đều là sai trái. 
Lúc này cha của Giang Mạc - Giang Thiên tiến tới trước mặt của Vĩ Triết. Từ trên cao đưa mắt nhìn xuống, nét áy náy hiện lên. 
Ông thành khẩn cúi đầu xuống, trực tiếp nói ra hai chữ: 
- Xin lỗi! 
Vĩ Triết vốn biết tính tình của Giang Thiên lãnh đạm, chưa từng mở miệng nói một câu xin lỗi với ai. Có chút bất ngờ, nhưng cũng vì Giang Thiên nói xin lỗi, nên tự Vĩ Triết ngầm tin rằng ông ta đã tự thừa nhận mọi tỗi lỗi của mình. 
Hận thù tiếp tục chen chúc nổi lên cơn sóng dữ, Vĩ Triết đứng bật dậy, hai tay gắt gao nắm chặt cổ áo của Giang Thiên, ép sát ông ta vào vào vách tường. 
Giang Ngọc Mỹ lẫn Giang Mạc cả kinh muốn tiến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nhung-van-co-the-ton-tai/1133144/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.