Rầm! 
Úc Noãn mạnh tay đóng cửa phòng của mình. Giang Mạc bị bỏ lại phía sau, cũng may thân thủ nhanh nhẹn, nhanh chóng lùi về sau một bước, nếu không chậm trễ mặt của hắn và mặt cửa sẽ dính vào nhau. 
Cửa phòng đã đóng, Giang Mạc thở dài một cái rồi đưa tay vặn chốt cửa. Hắn chậm rãi đi vào trong. 
Nhìn thấy Úc Noãn xoay lưng về phía mình, Giang Mạc từ từ tiến tới. Đi được nửa đường, Úc Noãn lên tiếng: 
- Anh còn vào đây làm gì? 
- Anh sợ em nghĩ nhiều nên vào an ủi em. 
Úc Noãn xoay người về phía hắn. Bước chân mạnh mẽ tới gần. Cô đưa tay lên dứt khoát đánh vào người của hắn. 
- Còn không phải do anh. Sống kiểu gì mà lúc nào cũng có hoa sắc dính vào. Đã vậy còn là hoa có độc nữa chứ. 
Hắn hiểu rõ ý cô đang nói. Bản thân làm sai là thật nhưng chỉ là một phần. Bởi lẽ hắn sinh ra đã vô thức hơn người. Nữ nhân đi theo nhiều vô số kể, hắn nào quản được. 
Có trách là trách cha mẹ của hắn. Sinh ra hắn quá là soái! 
Úc Noãn tức giận đánh hắn mấy chục cái vẫn không thể hả giận. Hắn sợ cô mệt, với lại cơ thể hắn cứng cáp, cô mà còn đánh thêm là sẽ đau tay. Hắn xót… 
Chộp lấy đôi tay của cô, hắn túm lại và đặt lên ngực của mình. 
Ánh mắt vô tội nhìn cô và nói: 
- Anh xin lỗi, là anh sai. Em đừng đánh nữa, còn đánh là tay em sẽ sưng lên đó. 
- Hứ! 
Úc Noãn hầm hừ liếc hắn một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nhung-van-co-the-ton-tai/1133135/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.