Cả một buổi chiều ngồi nghe Phương Dung kể về vị chủ tịch tên Vĩ Triết kia. Úc Noãn dường như nắm được một điều thú vị gì đó. Nhưng tạm gác bỏ sang một bên. Úc Noãn vào bếp nấu cơm tối, sau khi ăn xong thì cũng nhanh chóng dọn dẹp rồi lên phòng của mình. 
Khi đi đến bàn làm việc của mình, nhìn thấy cuốn nhật ký nằm trơ trọi trêи đó. Cô mới nhớ ra mình còn việc quan trọng. Chính là phải cố nhớ ra những người trong bức ảnh này là ai. 
Úc Noãn lấy bức ảnh ra xem lại. Trong hình thì có ba người, nhìn hai người lớn kia đoán chắc là cha mẹ, còn cô gái nhỏ kia thì chắc chắn là con rồi. Một góc bức ảnh thì bị cháy xém đi gần một nửa. Cô lật ra phía sau thì thấy vài dòng chữ. 
Có chút mờ mờ vì do bị cháy, cô cố gắng mở to mắt và nhìn thật kỹ. Mãi mới thấy được dòng: “Đào Văn Trọng và Đào Linh Khuê.” 
Thấy hai cái tên xa lạ này, cô ngờ hoặc, khó hiểu. Nhưng nhìn lại cô bé trong bức ảnh, nhìn kỹ thật lâu rồi cô hốt hoảng trợn to mắt lên. 
- Đây chẳng phải là mình sao…? 
Cô vô thức la to, Phương Dung ở dưới lâu tưởng cô gặp chuyện gì liền lật đật chạy tới phòng của cô. 
Phương Dung gõ cửa hỏi: 
- Có chuyện gì sao, cậu ổn chứ? 
Nghe có tiếng gọi mình, cô vội vàng cất bức ảnh vào cuốn nhật ký và đặt vào trong hộc bàn. Sau đó đứng dậy đi ra mở cửa phòng. Nhìn thấy Phương Dung cô liền cười ngượng nói: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nhung-van-co-the-ton-tai/1133108/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.