Thảo Thanh đi theo tên tay sai và đến chỗ của Vĩ Triết. Thấy anh đang xoay lưng nhìn ở phía ngoài vườn. Cô ta lúc này lại trở nên rụt rè lạ thường, bước từng bước chậm rãi đến gần anh ta. 
Cô vừa mới chuẩn bị lên tiếng thì đã bị nhận ngay một cái tát vào mặt. Cô ta đau rát ôm mặt, ánh mắt không dám nhìn thẳng anh ta, chỉ dám cúi đầu nhìn xuống chân của mình. 
Vĩ Triết xoay người, chỉ ngón tay chỏ vào mặt Thảo Thanh, gằn giọng cảnh cáo nói: 
- Em liệu hồn đó, đừng có mà khiến anh phải ra tay giết em. 
- E-e-em… 
Cô ta bị doạ sợ, vầng trán không biết từ khi nào đã toát ra một tầng mồ hôi mỏng. Thật sự trạng thái của Thảo Thanh bây giờ rất khác xa cái sự ngông cuồng, tàn bạo khi nãy. Chỉ mới có vài phút thôi mà cô ta đã thay đổi vô cùng nhanh chóng. 
Vĩ Triết nhìn dáng vẻ lúc này của Thảo Thành, trong lòng liền có chút chán ghét. Anh ta phủi tay vào áo của mình, tỏ ý ghét bỏ khi chạm vào người Thảo Thanh. Sau đó lướt qua người của cô rồi đi khỏi đây. 
Thảo Thanh chân đã mềm nhũn từ lúc đến gần anh ta, khi thấy anh ta đã đi xa, cô ngồi thụp xuống nền nhà lạnh lẽo. Cả người run lên, lại nghĩ tới Giang Mạc và Úc Noãn, trong đầu liền liên hồi kêu lên mấy chứ 
“Phải nhịn, phải nhịn…” 
Vĩ Triết mặc kệ Thảo Thanh, anh ta đi ra ngoài và lái xe rời khỏi đây rất nhanh. Trong lúc cầm vô lăng lái xe, một tay cầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nhung-van-co-the-ton-tai/1133103/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.