-Con đã có chồng rồi. 
Hắn nghe xong câu nói này của cô. Tâm trạng đột nhiên trở nên tức giận, hắn đập mạnh tay xuống bàn, khiến cho mặt bàn gỗ run lên. Nếu hắn còn mạnh tay hơn một chút nữa chắc e rằng mặt bàn này sẽ vỡ làm đôi mắt. Hắn hắng giọng lên và nói: 
- Em nói dối. Tôi không tin. 
Lòng ngực của hắn thở phập phồng vì cơn giận dữ cuồng phong của mình. Ánh mắt sắc lạnh, nhìn thẳng vào Úc Noãn. Khiến cho cô cũng phải run lên, thật là cô cảm thấy mình nói dối hơi quá rồi. Nhưng mà… biết phải làm sao bây giờ, cô thật chẳng thể kiếm được cái cớ nào ngoài việc nói mình đã có chồng cả. 
Úc Noãn vô tình nhìn vào ánh mắt đầy khϊế͙p͙ sợ của Giang Mạc, cơ thể có chút run rẩy vì sợ. Và khi nhìn qua Giang Ngọc Mỹ, cô lại nhìn thấy ánh mắt đầy hoang mang và dò xét của bà, cô có chút chột dạ. Mồ hôi mẹ lẫn con đều thi nhau mà chảy dài từ vầng trán dọc xuống cái cổ nhỏ bé của cô. 
Cô nuốt ực nước miếng xuống cuống họng, tâm trạng thấp thỏm lo âu. Ánh mắt cứ đảo qua đảo lại nhìn hai mẹ con đang ngồi đối diện. 
Giang Mạc thì thấy cô vẫn cứ lặng thinh, chẳng thèm lên tiếng nói một câu giải thích gì với hắn. Hắn bị cô làm cho tức chết, muốn hộc máu tại chỗ. Vì vậy để bản thân không phải bị lên tăng xông mà chết, hắn liền lên tiếng, giọng gằn từng câu chữ và nói: 
- EM HÃY CHO TÔI MỘT LỜI GIẢI THÍCH ĐI. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nhung-van-co-the-ton-tai/1133084/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.