- Thằng bé là con của tôi, có phải không…? 
Giang Mạc đứng ở phía sau, hắn từ từ di chuyển tới chỗ của Úc Noãn và xoay người cô lại, mặt đối mặt với hắn. Hắn nhận ra đôi mắt đầy sự che giấu của cô, ánh mắt cứ đảo qua đảo lại. Đúng như hắn nghĩ, cô thật sự che giấu và nói dối hắn: 
- Không, chú lầm rồi.... Đứa bé không phải là con của chú... 
- Em nói dối. 
Cô sợ hãi đẩy hắn ra rồi đứng bật dậy. Âm thanh của cô ấp úng, run run nói: 
- Đó là con của tôi... không phải của chú... 
Cô chạy đi nhưng hắn đã kiềm chặt cô lại và đẩy cô ngã xuống ghế salon. Hắn dùng sức lực của mình, đè áp cô ở dưới thân của hắn. Cô quơ mạnh tay muốn thoát khỏi hắn, nhưng chỉ là vô ích. Hắn giữ chặt tay cô và đưa lên giữ đặt ở phía trên đầu của cô. 
Hắn ép sát người của cô lại, giọng nói đầy sự tức giận, không có một chút kiên nhẫn và nói: 
- Em nói dối tôi. Tôi biết cả rồi. 
- Chú.... 
Cô giương đôi mắt đầy lo lắng nhìn hắn. Hắn nói hắn biết cả rồi. Ha, biết cả rồi.... Cô cười khổ trong lòng, cô nhận ra bản thân tại sao lại khờ dại đến thế. Cô đã quên mất hắn thật sự là người như thế nào rồi, một kẻ có quyền có thế không chỉ trong mà cả ngoài nước. Việc điều tra một người nào đó đối với hắn dễ như trở bàn tay. 
Phải rồi, là do cô quá ỷ y vào bản thân của mình. Cô nghĩ chỉ cần che 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nhung-van-co-the-ton-tai/1133075/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.