Lại gặp được em rồi, "con gái nuôi" của ta.
Úc Noãn nghe thấy chính miệng hắn nói ra ba chữ "con gái nuôi", cô nhăn mặt lại vì tức giận và đẩy hắn ra xa mình. Cô lúc này mới thật sự nhìn thẳng trực diện với hắn. Cô dùng giọng điệu lẫn lời nói sắc bén, thanh âm vừa đủ cho hắn nghe. Cô nói:
- Ai là "con gái nuôi" của chú. Phiền quá, xin chú hãy lịch sự đừng tránh đường của người khác.
Dứt lời, cô bước mạnh mẽ đi thẳng ra cửa ngoài. Nhưng cô chưa đi được hai bước thì Giang Mạc từ phía sau tiến tới, hắn khụy người xuống lấy thế vác cả người cô lên vai.
Úc Noãn bị bất ngờ nên vô thức chửi to và dãy dụa cơ thể cực mạnh, chân đung đưa đạp vào người hắn:
- Cái tên điên chết tiệt này, bỏ tôi xuống.
Chửi xong cô mới nhớ ra vẫn còn đang đứng ở sảnh nhà hàng. Cô liếc nhìn thì thấy có vài người khách đang to nhỏ, xầm xì với nhau và chỉ vào cô. Thấy thế cô ngại ngùng đỏ mặt, chỉ biết thầm mắng cái tên đang vác cô và mặc cho hắn đem đi.
Còn Giang Mạc thấy cô ngoan ngoãn im lặng thì nhếch mép cười. Sau đó hắn vỗ nhẹ vào mông cô, trêu ghẹo nói:
- Sao thế? Không nỡ xa "người cha nuôi" này nên mới chịu im lặng đúng không?
Hắn còn dám trơ trẽn nhắc chữ "cha nuôi" làm cô phải phát cáu. Cô đập mạnh vào lưng hắn, cô cố gắng nói thật nhỏ miễn sao cho hắn nghe được:
- Mẹ kiếp, tôi đách cần.
Giang Mạc hắn thật không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nhung-van-co-the-ton-tai/1133059/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.