...Chap 7:Giang Mạc...
Vài ngày trước, trong căn phòng đầy u ám bóng tối phủ khắp căn phòng xa hoa. Những ánh sáng nhỏ nhoi từ ánh trăng len lỏi chi chít xuyên qua từ cánh cửa sổ. Khuân mặt được ánh trăng chiếu rọi lộ vài phần góc cạnh, mạnh mẽ của một người đàn ông khoảng chừng tuổi 35 đầy khí thế, sắc lạnh..
Tiếng chửi rủa đánh đập vang lên làm cho không khí ở trong căn phòng rộng lớn trở nên ngột ngạt vô cực.
Tiếng roi quất xuống cộng thêm bài tiếng mắng chửi khủng khiếp vang lên giữa căn phòng.
- Chó má tụi chúng mày, sao lại vô dụng thế. Chỉ có một con đàn bà bụng mang dạ chửa thôi mà tìm mãi cũng không xong. Vô dụng. Chết đi.
- Á á... làm ơn...tôi đã cố gắng rồi nhưng thật sự không tìm ra được tung tích... đàn em mà tôi chỉ bảo cũng không tìm th..ấy. Làm ơn hãy tha cho tôi.
Tên đàn ông đang cầu xin trên người khắp nơi đều là máu, có những vết thương chi chít chồng lên nhau, vài chỗ có vệt máu đen đã khô lại. Không ai biết rõ tên đó đã bị đánh bao lâu rồi. Cả người lẫn quần áo đều rách nát te tua.
Tên đàn ông đáng thương cúi lạy van xin người đàn ông đầy uy lực lẫn khí thế đáng khiếp sợ đang ngồi trước mặt mình. Dù biết chắc bản thân mình thật sự đã chậm trễ và hết cơ hội cầu xin. Nhưng tên đó vẫn ấp ủ một niềm hy vọng nhỏ nhoi, cố gắng nài nỉ giữ cái mạng hèn mọn của chính mình.
Một trong bọn thuộc hạ của người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nhung-van-co-the-ton-tai/1133036/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.