Edit: Tiểu Cầu Nhỏ
Chử Tinh Vân là người có tính lãnh đạm, 25 năm qua đều không có một nữ nhân, anh từ trước đến nay cảm thấy nữ nhân còn không quan trọng bằng sự nghiệp.
Đó chính là phiền toái.
Nhưng nhìn nữ nhân này trước mặt mở to một đôi mắt vô tội, anh phát hiện bản thân lại có chút xao động.
Anh hướng đến sô pha nằm, nhìn Điềm Tửu chân tay luống cuống không giống như là giả vờ, hướng cô ngoắc ngón tay.
Chờ Điềm Tửu ngoan ngoãn đứng ở trước mặt.
"Cởi." Tay thon dài của anh đặt ở sô pha, ngữ khí có chút không chút để ý.
Đôi chân dài của Chử Tinh Vân bắt chéo, tay trái đặt ở sô pha, tay phải đặt ở đầu gối.
Mắt phượng nhìn chằm chằm Điềm Tửu, nét thanh lãnh trên mặt mang theo vài phần hứng thú.
"Ai a?" Điềm Tửu nhất thời không có phản ứng lại, mơ hồ gãi gãi đầu.
Là thanh thuần thật hay vẫn đang diễn kịch?
Ánh mắt Chử Tinh Vân khẽ thay đổi, đây là lần đầu tiên anh kiên nhẫn đợi nữ nhân.
"Cởi quần áo." Anh lặp lại một lần.
Lúc này Điềm Tửu mới hiểu ra, cô cười cười, rất tự nhiên gật đầu: "Được."
Thời điểm cô hóa hình liền không có mặc quần áo, có người tới liền hóa thành nguyên hình trốn trên cây, cho nên không có ai bắt gặp bộ dáng không mặc quần áo của cô.
Bất quá cô cảm thấy trần trụi quá bình thường, vốn chính là một con yêu, cho nên cũng không có cảm giác ngại ngùng của nhân loại.
Có Tống Điềm Tửu ký ức cô tự nhiên biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-ngot-vo-cung/237325/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.