Edit: Linh Nguyệt
Sắc mặt bây giờ của cô trông thật tái nhợt, giống như những bông tuyết mùa đông trong suốt, trong khi đôi môi đỏ thì lại cố gắng mím chặt lại, không có một chút huyết sắc nào.
Vì không trang điểm cho nên cô đã không còn vẻ rực rỡ như ngày xưa nữa, mà thay vào đó bộ dáng hiện tại của cô trông còn gầy đến đáng sợ.
Dù cho đôi mắt của cô ngân ngấn những giọt lệ, hốc mắt thì đỏ hoe, nhưng cô vẫn ngoan cố không chịu quay đầu lại để nhìn thẳng vào mắt anh.
Tống Thành nhíu mày, ánh mắt anh sắc bén như kiếm, anh nhẹ nhàng buông hai ngón tay đang nắm chặt lấy cắm của cô ra, quả nhiên sau khi thả anh liền thấy cái cằm nhỏ trắng nõn của cô đã đỏ bừng lên vì cú véo vừa rồi, thầm véo nhẹ một cái vào tay của mình, anh lại một lần nữa nắm chặt lấy cổ tay cô rồi kéo người hướng về tòa nhà của tập đoàn Tống gia mà đi tới. "Thường ngày không phải cô luôn không chịu thua những việc như này sao? Sao hôm nay lại có thể cam chịu như thế? Chẳng lẽ một cô tiếp tân nho nhỏ lại làm cô tức giận như vậy?"
Tô Quỳ cắn môi, trừng lớn đôi mắt đỏ hoe nói với anh, "Đương nhiên, trong mắt anh, cô ta chỉ là một cô tiếp tân nhỏ bé, nhưng còn tôi thì sao, không có lịch hẹn trước, đã thế thân phận cũng.. thì xin hỏi làm sao tôi có thể lớn tiếng phản bác lại được?"
Sau khi nói xong câu nói này thì bước chân của cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nghien-treu-gheo-nam-than/1134332/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.