"À à, không nghĩ tới có một ngày trẫm có thể nghe thấy những lời anh hùng nan quá mỹ nhân quan (1) này sẽ xuất hiện trên người Vương thúc. Thôi, nếu Vương thúc thích, trẫm cũng không có lý do gì đến ngăn cản, người đâu, mời Phùng tiểu thư tiến lên." Nguyên Thần vung tay lên, rộng lượng nói.
[(1) Anh hùng nan quá mỹ nhân quan: Anh hùng nan quá mỹ nhân quan" nghĩa là dù có là đấng anh hùng, người ta cũng khó qua khỏi "ải người đẹp"]
Rất nhanh liền có cung nhân đẩy Tô Quỳ đến trước điện, mặt mũi nàng có chút cứng ngắc, đầu óc hỗn loạn mơ hồ.
Nhưng vẫn hơi cúi đầu hai tay mang tính tượng trưng cúi chào, "Thần nữ có nhiều bất tiện, mong rằng Hoàng thượng thứ lỗi."
Vào lúc này tâm tình Nguyên Thần rất tốt, cũng không thèm để ý Tô Quỳ có hành lễ quỳ lạy hay không, "Không sao, không cần đa lễ, trẫm định, mới vừa rồi ngươi cũng nghe được, tuy nói cuộc đời thuộc về phụ mẫu, người mai mối nói như vậy mới là hợp lý. Nhưng trẫm muốn hỏi ý ngươi một chút."
"Ta..." Tô Quỳ cái miệng nhỏ nhắn mở ra, lời nói muốn cự tuyệt còn chưa phát ra, thì một trận ánh mắt giá lạnh đã ném đến trên người nàng.
Lạnh đến mức khiến nàng phải giật mình gắng gượng, lặng lẽ giương mắt nhìn về phía đầu sỏ, bĩu môi một cái, dùng ánh mắt tỏ ý: Ngươi có ý gì?
Quân Mạc cười nhưng không nói, vẻ mặt không thể đoán được: Cho nàng một ánh mắt, tự mình nhận thức đi.
Ánh mắt hai người ở trong không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nghien-treu-gheo-nam-than/1134311/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.