Dụ Oanh Oanh không thể tin trợn to mắt, môi run rẩy nói, "Ngươi, ngươi dám đánh ta?!"
Đáp lại nàng ta là một cái tát tai, âm thanh vang dội thanh thúy làm cho tất cả mọi người ngạc nhiên.
Tay đánh hơi đỏ lên, Tô Quỳ vung tay, thờ ơ nói: "Ngươi không phải nói muốn biết cách giải quyết sao? Đây là cách."
Đáng ghét!
"Ngươi, ngươi thật là ức hiếp người quá đáng!"
Tô Quỳ hạ thủ không chút lưu tình, vì thế, gương mặt yêu kiều của Dụ Oanh Oanh trong nháy mắt sưng thành cái bánh bao, một vài dấu tay mảnh mai nhìn thấy rất rõ ràng.
Đong đưa ngón trỏ, Tô Quỳ cười, "Không không không, chỉ sợ Dụ tiểu chủ quên mất, còn có cái gọi là, gậy ông đập lưng ông."
Người kính ta một thước, ta kính người một trượng, đây là vai diễn của cuộc đời Tô Quỳ.
Nàng được xem là một đứa trẻ từ nhỏ đã lớn lên trong vòng tròn quyền quý, Tô Quỳ tự có cách giữ vững, kiêu ngạo cao quý một bên.
Nàng không muốn chết, nhưng cũng không muốn quỳ mà sống!
Nếu là như vậy, cho dù sau này nàng có đổi được nước thuốc sống lại, trở lại thế giới với những người thân của mình, thì tất cả đều khác.
Bởi vì nàng bị mất tôn nghiêm, cốt khí, còn mặt mũi nào mà nhìn ông nội, đã dạy nàng từ nhỏ rằng cho dù thân là phụ nữ, cũng phải không ngừng vươn lên.
Con cháu Tô gia, nhất định phải có người như sắt đá, mới không phụ lòng cái họ này!
Lúc Dụ Oanh Oanh vặn vẹo khuôn mặt, hung ác nhào lên, Tô Quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nghien-treu-gheo-nam-than/1134305/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.