Ngày thứ hai tỉnh lại, Sở Ly Việt đau đầu như búa bổ.
Ngực hắn vẫn còn chút khó chịu, như thể bị một tảng đá đè nặng, ép người ta hô hấp không thông, không thể động đậy.
Hắn theo bản năng đưa tay che ngực, lại bất ngờ chạm phải một cái đầu mềm mại, cái đầu đó đang dán chặt vào n.g.ự.c hắn, ngủ rất yên lành.
Sở Ly Việt nhíu mày, nhìn người đang nằm trên n.g.ự.c mình. Nữ tử không hề phòng bị, khuôn mặt ngủ say tĩnh lặng, dịu dàng lọt vào mắt hắn. Đôi môi nàng có màu hồng nhạt, khiến người ta thoáng chốc thất thần.
Hắn kịp nhận ra nữ tử trước mắt không phải người hắn ngày đêm nhung nhớ, ánh mắt lập tức trở nên âm trầm, nguy hiểm: “Nữ nhân này sao lại ở đây?”
Hắn đẩy mạnh người trên n.g.ự.c mình ra. Nam Yên hiển nhiên chưa kịp phản ứng, bị hắn trực tiếp đẩy văng xuống sàn.
Cú đẩy đó khiến hắn dần hồi tưởng lại những gì xảy ra đêm qua. Trong đầu hắn còn sót lại vài mảnh ký ức vụn vặt, dường như là hình ảnh hắn nắm chặt cổ tay nữ nhân này không chịu buông. Hắn dường như đã nhầm nàng thành Hạ Nam Uyển trong lúc hỗn loạn.
Tối qua… là nàng đã chăm sóc hắn cả đêm.
Vẻ mặt Sở Ly Việt đột nhiên trở nên quái lạ, rồi hắn nghe thấy tiếng “Á”. Nữ nhân kia hình như tỉnh, cánh tay còn vô tình va vào mảnh sứ vỡ trên đất.
Nam Yên dụi dụi đôi mắt còn mỏi, rõ ràng chưa hiểu chuyện gì. Nhưng vừa ngẩng đầu lên, thấy Sở Ly Việt đã chống tay ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nao-co-y-xau/5021197/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.