Tên oắt con kia là Tạ Ngọc Thành.
Nghe ba chữ này thốt ra từ miệng của Cao Thuần, Cao Lạc Thần không cách nào tiếp tục duy trì bộ dạng không màng thế sự được nữa. Ánh mắt bỗng chốc lạnh lùng nghiêm nghị, nào ngang ngược ngông cuồng như trước, cũng sẽ không đối mặt với nữ chính mà khúm núm. Tầm mắt nàng tựa như kim nhọn đâm vào gương mặt dập dờn nụ cười của người đối diện.
Có hay không nụ cười của Cao Thuần lại long lanh thêm một chút? Không vương lấy một vệt tối tăm? Thoáng thoảng thốt, một nghĩ chợt lóe lên trong đầu Cao Lạc Thần.
"Nhị tỷ, ta không có ác ý." Cao Thuần nhận ra Cao Lạc Thần cảnh giác, nàng trì hoãn ngữ khí, ánh nhìn bình thản tựa như nói đến một việc hết sức tầm thường. "Tạ Ngọc Thành quá phận như vậy, dù sao cũng nên dạy cho hắn một bài học. Nhị tỷ, thủ đoạn của ngươi vẫn chưa đủ."
Cao Lạc Thần rùng mình, nghe hai chữ "Thủ đoạn", mười đại cực hình tra tấn dã man chợt xẹt ngang đại não, không khỏi ớn lạnh. Cao Thuần này hắc hóa tâm hoa, rất có khả năng sẽ làm ra loại chuyện đó! Nàng nhíu mày suy tư chốc lát, đoạn che môi ho khan mấy tiếng, phô trương thanh thế, nói: "Làm sao ngươi biết ta không đủ thủ đoạn đối phó hắn?"
Cao Thuần lắc đầu, kéo tay Cao Lạc Thần nhìn nhìn. Nàng tự mình động thủ, trên mu bàn tay lưu lại một mảnh đỏ chói mắt. Lòng bàn tay nhẹ nhàng lướt qua, nàng ung dung thong thả tiếp lời: "Loại chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-nang-chi-muon-trong-trot/3514826/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.