Editor: Typard
Vừa nảy ra ý định ra đi, thì đã không thể đè xuống được.
Vân Yên vốn định ở nhà họ Trầm một thời gian trước, chờ Trầm Ám khôi phục thần trí, rồi cô hẵng ly dị với anh. Sau đó xa lánh né tránh chuyện trong lòng, trước kia sống thế nào thì sau này sống thế ấy, côlà một người có tay có chân, không phải cứ rời khỏi nhà họ Trầm thì không thể sống nổi.
Nhưng đến khi nào Trầm Ám mới có thể khôi phục thần trí đây?
Trong truyện, anh khôi phục thần trí là do bị nữ phụ hãm hại, đầu óc bị kích thích. Nhưng Vân Yên nào dám làm hại đại nhân vật phản diện chứ, làm không tốt sẽ có kết cục thê lương giống như nữ phụ.
Vì thế cũng chỉ có thể mòn mỏi chờ, chờ điều bất ngờ, hoặc người làm ra chuyện bất ngờ. Thân là đại nhân vật phản diện, Trầm Ám chắc chắn phải phát huy tác dụng, tình tiết tiểu thuyết nhất định sẽ trở về quỹ đạo vốn có.
Lúc Vân Yên nghĩ đến đây trong lòng cũng mơ hồ, nhưng lại không có cách nào khác, vì thế miễn cưỡng tự thuyết phục mình. Mà lúc này, cô có dự định mới, trước đây cũng chỉ chôn trong lòng suy tính, giờ bị moi ra.
Nữ phụ không đánh giúp Trầm Ám, thì còn ai có thể đánh giúp Trầm Ám đây?
Từ sau khi Trầm Ám lớn lên, không biết là Trầm phu nhân có kiêng dè hay thế nào, không ra tay đánh anh nữa, cao lắm là thừa dịp chủ tịch Trầm không ở nhà thì bỏ đói anh mấy ngày.
Trầm Minh thì sao? Là nam chính, mỗi ngày hắn đều gặp rắc rối mới trên thương trường, nào có thời gian rảnh rỗi bắt nạt một người ngu.
Huống chi, sâu trong lòng Vân Yên cũng không muốn Trầm Ám bị tổn thương. Trầm Ám khiến cô nhớ lại khi còn bé không nơi nương tựa, ở trong nhà của chính mình nhưng lại giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-ly-hon/124544/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.