Chương 950: Ôn Nhược báo ứng (3) 
Cái loại đau đớn này phảng phất như có vô số cây kim châm vào làn da, làm cô ta suy sụp, làm cô ta tuyệt vọng. 
Cô ta muốn chạy trốn lại trốn không thoát. 
"Giản Nhất Lăng.. Ta sai rồi.. Ta sai rồi.. Cầu xin ngươi buông tha ta.. Ta cầu xin ngươi.." 
Ôn Nhược dùng giọng nói suy yếu cầu xin Giản Nhất Lăng. 
Khuôn mặt Giản Nhất Lăng không có biểu tình, thờ ơ. 
Sự thống khổ giằng co suốt năm phút, đến cuối cùng, Ôn Nhược đã phát không ra được âm thanh nào. 
Cô ta đau đến ý thức mơ hồ, cái loại cảm giác muốn sống không được muốn chết không xong so với chết đi còn muốn khó chịu hơn. 
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng còi cảnh sát. 
Giản Nhất Lăng cũng xử lý xong rồi. 
Ôn Nhược cho rằng thống khổ đã kết thúc, nhưng không nghĩ tới thống khổ thuộc về cô ta hiện giờ mới vừa bắt đầu, cảnh sát sau khi trải qua dò hỏi, đi tới trước mặt Ôn Nhược. 
"Không được, không được! Tôi không muốn ngồi tù! Tôi không muốn ngồi tù!" 
Ôn Nhược cực kỳ sợ hãi. 
Ôn Nhược theo phản ứng bản năng là muốn chạy trốn. 
Nhưng mà cô ta hiện tại nơi nào còn có sức lực để chạy trốn? 
Liền cho là cô ta có sức lực, cảnh sát đều ở chỗ này, cô ta lại có thể chạy trốn tới nơi nào? 
Ôn Nhược dùng tiếng nói khàn khàn của mình mà gào rống, hò hét. 
Nhưng không có người nào tới giúp cô ta. 
Cảnh sát đem Ôn Nhược mang lên còng tay. 
"Tôi sai rồi.. Tôi sai rồi.." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/426459/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.