Mười phút sau, trên mặt đất đổ một mảnh, cũng chỉ có Giản Dật Hành còn đứng.
Giản Dật Hành phong khinh vân đạm, trên người một chút đều không chật vật, thậm chí đều không có thở dốc.
Một chút đều nhìn không ra tới anh ấy mệt mỏi, thậm chí khả năng thân nhiệt tăng lên cũng đều không có xuất hiện.
Sau đó Giản Dật Hành dùng di động báo cảnh sát, để cảnh sát tới xử lý những người này.
Xong rồi đi đến bên người Giản Nhất Lăng, nhìn đôi mắt rất lớn của cô đang nhìn chính mình, sắc mặt nhưng thật ra còn được, không có như tưởng tượng sẽ bị dọa sợ.
"Trở về uống một chút canh an thần."
Giản Dật Hành nói với Giản Nhất Lăng.
Giản Dật Hành sẽ không an ủi nữ hài tử, chẳng sợ người này là em gái của anh.
Lúc này di động Giản Nhất Lăng vang lên một chút, là tin nhắn của đội trưởng Nguyễn.
[Nam nhân này là ai? Có thể đánh rất tốt.]
Liền tính là đội viên của bọn họ, giống như đều không có thể đánh như vậy.
[Anh họ Giản Dật Hành.] Giản Nhất Lăng trả lời.
Đội trưởng Nguyễn thu được tin tức sau đó lập tức tra xét một chút về Giản Dật Hành.
Không tra không biết, một khi tra ra dọa cho muốn nhảy dựng.
Từ nhỏ đến lớn các loại võ thuật phương diện quán quân cầm đến mỏi tay.
Hiện tại chuyên môn làm nhân viên đặc phái ở khu vực phi hòa bình, chủ yếu hộ tống phóng viên chiến địa.
Ở nơi súng thật đạn thật kiếm ăn.
[Người anh họ này của cô không tồi a, có hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/426231/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.