"Anh không phá hủy." Giản Dật Thần ngữ khí trở nên nhu hòa.
Giản Dật Thần quay đầu nói với Địch Quân Thịnh, "Địch Quân Thịnh, cậu chăm sóc em ấy cho tốt, sống lâu trăm tuổi. Không thể làm em gái tôi vì cậu mà lo lắng hãi hùng, có biết không?"
Giản Nhất Lăng nghe được lời này ngây người một chút.
Sau đó hiểu được, nguyên lai Giản Dật Thần lặp lại cản trở chính mình cùng Địch Quân Thịnh như vậy, là bởi vì sợ Địch Quân Thịnh chết mang đến cho cô sự thống khổ.
Địch Quân Thịnh nhìn Giản Dật Thần, trả lời, "Tôi sẽ."
Sau đó lại cảnh cáo Địch Quân Thịnh, "Cậu nếu là có làm ra chuyện có lỗi với Tiểu Lăng, nếu cùng nữ nhân khác có chuyện gì ái muội không rõ, sớm muộn gì cũng làm cho bệnh tim của cậu tái phát!"
Giản Dật Thần lại ở trước mặt Địch Quân Thịnh nói với Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng, về sau em nếu gặp được người khác làm em tâm động cùng để ý, em có thể không chút do dự từ bỏ người này, làm tra nữ liền làm tra nữ, có các anh ở đây!"
Tiêu chuẩn kép của Giản Dật Thần cũng có chút kỳ lạ đi.
Sói con nhìn nữ nhân khác nhiều một chút giống nhau đều là tội lỗi.
Mà em gái nhà mình làm tra nữ đều là bình thường.
Lời này nói giống như lời mà Giản Vũ Tiệp đã nói hai ngày trước đây.
###
Trong ngày đính hôn, Địch nhị gia lần đầu tiên xuất hiện ở trước mặt Giản Nhất Lăng.
Ông ấy thân hình cao lớn, thân cao vượt qua 1m9, dáng người kiện thạc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/426212/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.