Chương trước
Chương sau
Giản Vũ Mân làm anh cả, trong lòng có rất nhiều áy náy.
"Anh đừng khổ sở. Anh đã thực nỗ lực mà khắc phục rồi." La Tú Ân an ủi Giản Vũ Mân, "Tôi cũng không biết nói lời an ủi người khác, nhưng mà anh phải biết rằng fan như chúng tôi vĩnh viễn đều sẽ ủng hộ anh, liền tính anh lựa chọn không ca hát không đóng phim, chúng tôi vẫn là fan của anh."
Những lời này thực ấm lòng, Giản Vũ Mân nở nụ cười phát ra từ nội tâm.
Có fan như vậy ủng hộ, thật sự quá tốt.
Nếu vừa mới không phải bị cô ấy đánh đến nằm bò ra đất mà nói.
"Tôi hát một bài hát cho cô nghe, cô muốn nghe bài nào?"
Giản Vũ Mân đột nhiên muốn hát, anh đã thật lâu không có hát.
"Có thể chứ?" La Tú Ân quả thực không thể tin được, thần tượng thế nhưng muốn mặt đối mặt hát cho cô nghe!
"Tranh thủ lúc tôi không có thay đổi chủ ý, chọn bài nhanh lên!"
Còn có thể chọn bài!
"Tôi muốn nghe bài hát chủ đề [Jupiter] trong album đầu tiên!" La Tú Ân vội vàng trả lời.
Đó là bài hát nổi tiếng của Jupiter, tên bài hát cũng là tên của nhóm.
Cũng từ bài hát này mà cô hâm mộ Jupiter!
Giản Vũ Mân bắt đầu hát lên.
Giọng hát gợi cảm, rõ ràng từng chữ, giai điệu êm tai, biểu diễn thâm tình.
Một bên hát, Giản Vũ Mân một bên nhớ lại chính mình thời gian ban đầu bắt đầu lang bạt trong giới nghệ sĩ.
Từ một luyện tập sinh không có tiếng tăm gì, chính mình đã cùng các đồng đội ở trong phòng luyện tập điên cuồng luyện tập, mộng tưởng có một ngày có thể đứng ở trên sân khấu..
Hồi ức của những năm đó dần dần quay trở lại.
Từ truy đuổi mộng tưởng đến thực hiện mộng tưởng, đến sau cùng lại từ bỏ mộng tưởng.
Một bài hát hát xong, Giản Vũ Mân chính mình cũng có rất nhiều cảm xúc.
Mà La Tú Ân gần như bật khóc.
Thần tượng mình hâm mộ nhiều năm như vậy, lần thứ hai hát lên, hát ra chính là từng hồi ức của chính mình.
Hơn nữa là lại hát cho cô nghe, cô là người nghe duy nhất!
Giấc mơ hoàn thành!
Chết cũng không tiếc!
"Cảm ơn cô hôm nay đã bồi tôi." Giản Vũ Mân nói với La Tú Ân.
"Không cần khách khí không cần khách khí." Có thể bồi thần tượng, bao nhiêu lần cô đều nguyện ý.
La Tú Ân lại nghĩ tới một sự kiện, "Đúng rồi, anh có phải cũng phải đi kinh thành hay không?"
Giản Nhất Lăng nói muốn đính hôn, Giản Vũ Mân hẳn là sẽ đi đi?
"Đúng vậy? Cô cũng đi sao?"
"Đúng vậy, tôi muốn đi đến Công ty Húc Minh để nói một chút chuyện, viện nghiên cứu của chúng tôi có đặt hàng của bọn họ một ít thiết bị chữa bệnh."
"Y tế Húc Minh? Chính là công ty đã thiết kế ra thiết bị y học chữa bệnh kiểu mới?"
"Đúng vậy."
"Tôi nghe nói thiết bị của bọn họ rất khó đặt hàng."
"Xác thật rất khó đặt trước, lần này vẫn là nhờ bác sĩ Phó Nhặt giúp chúng tôi đặt."
Nói đến Phó Nhặt, La Tú Ân dừng một chút.
Phó Nhặt chính là Giản Nhất Lăng, em gái mà anh ấy quan tâm nhất.
La Tú Ân vẫn là nhịn xuống, bởi vì đây là bí mật của Giản Nhất Lăng, cô không thể nói ra, cho dù người trước mắt này là anh trai của cô.
Nghe được tên Phó Nhặt này, Giản Vũ Mân cũng cảm thấy thân thiết.
Bởi vì người này đã cứu Giản gia bọn họ hai lần.
"Bác sĩ Phó Nhặt, hắn gần đây cũng ở kinh thành đúng không?"
"Đúng, đúng vậy..". Chột dạ.
"Tôi muốn tặng cho hắn lễ vật, cảm ơn hắn đã cứu bà nội của tôi, cô cảm thấy hắn sẽ thích cái gì?"
"Cái này sao.. cô ấy không chọn, cô ấy người này kỳ thật ở chung khá tốt, tuy rằng lời nói không nhiều lắm, nhưng mà ngoài lạnh trong nóng."
"Liền hai lần hắn đã cứu Giản gia, tôi cũng biết hắn nhất định là một người có tấm lòng thực ấm áp."
"Cho nên lễ vật, anh liền tùy tiện chọn đi, cô ấy đều sẽ thích." Chỉ cần là anh mang đi.
"Được, tôi đây liền mua cho hắn mấy cái đồng hồ đi!"
"..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.