"Ân." Giản Nhất Lăng đáp ứng một tiếng.
Đi vào trong tiệm, nghênh đón bọn họ chính là một vị chủ tiệm độc nhãn.
Đầu tóc hoa râm, có một con mắt bị mù, tuy rằng đã bịt mắt bao lại kia con mắt, vẫn là lộ ra chung quanh hốc mắt một ít vết sẹo.
Phảng phất đang kể ra chủ nhân nó đã từng có lịch sử oanh oanh liệt liệt.
Chủ tiệm dẫn theo mọi người đến một căn phòng, cho Hàn Mông Dự một cái máy nhắn tin, "Quy tắc cũ, vây ở bên trong ra không được hoặc là gặp được nguy hiểm, dùng máy nhắn tin."
Nơi này là một nhà xưởng bị vứt đi, rời xa nội thành, bị vị cảnh sát về hưu này mua cải tạo thành sân chơi chạy thoát khỏi mật thất.
Nhà xưởng này rất lớn, bên trong trải qua lão nhân tỉ mỉ bố trí, sau khi tiến vào, ra không được là chuyện thực bình thường.
Lúc trước có vài lần bọn họ liền không thể ra tới, sau đó đã dùng máy nhắn tin gọi chủ tiệm, được chủ tiệm nhắc nhở mới đi ra được.
Hàn Mông Dự nói cho mọi người, bọn họ vẫn là quy tắc cũ, mỗi người mười vạn phí tham dự.
Sau khi tiến vào, ai giải được một câu đố được mười vạn, nếu phá giải được câu đố cuối cùng thì phần tiền thưởng còn dư lại kia sẽ khen thưởng cho người đó.
Mọi người không có dị nghị.
Sau đó hai mươi mấy người từ cửa tiến vào.
Bắt đầu cuộc thi chạy thoát khỏi mật thất lần này.
Mọi người mới vừa tiến vào, cửa vào đã bị khóa điện tử khóa lại.
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/426188/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.