Chương trước
Chương sau
Địch Quân Thịnh nói với Ôn Nhược xong liền nói với Giản Nhất Lăng, "Tôi cho người qua đón mọi ngươi lại đây, em chờ tôi một chút."
Địch Quân Thịnh vừa gọi video call, vừa phái người đi qua chỗ Giản Nhất Lăng.
Hai cha con Ôn gia không phải cảm thấy anh không phải là người tốt sao? Vậy mời họ đến, để làm cho bọn họ hảo hảo mà nhận thức cùng hiểu biết một chút.
Không bao lâu, người của Địch Quân Thịnh thật sự tới rồi.
Mấy người nam nhân thân mang tây trang màu đen đi vào quán cà phê, cung cung kính kính mà đứng ở trước mặt Giản Nhất Lăng cùng Ôn Trình và Ôn Nhược, đem mấy người mời lên xe.
Xe nổ máy, một đường đi tới dưới lầu công ty trên danh nghĩa của Địch gia.
Cả tòa nhà này đều thuộc về Địch gia.
Dưới sự vây hạ của một nhóm nam nhân mặc tây trang màu đen, Giản Nhất Lăng cùng Ôn Trình và Ôn Nhược trực tiếp được dùng thang máy chuyên dụng đi đến tầng lầu cao nhất.
Tầng cao nhất là văn phòng tổng giám đốc, phòng họp với các cao tầng cùng với phòng tiếp khách của tổng giám đốc.
Các công nhân viên khác của công ty không có cơ hội đi vào tầng lầu này.
Ôn Trình có chút không rõ.
Ông cứ như vậy mơ mơ màng màng mà đến văn phòng tổng giám đốc ở tổng bộ của Địch thị?
Đây chính là chuyện phía trước ông đều không có nghĩ tới.
Cửa văn phòng mở ra.
Văn phòng to lớn rộng mở sáng ngời, phía đối diện là cửa kính có thể đem toàn bộ đường phố phồn hoa ở kinh thành thu hết vào đáy mắt.

Địch Quân Thịnh cười như không cười mà dựa vào ghế tổng tài của mình, nhìn người ở cửa.
"Ôn tiên sinh mời ngồi." Địch Quân Thịnh đối với Ôn Trình làm động tác mời ngồi.
Đồng thời đứng dậy đi về hướng Giản Nhất Lăng, cúi đầu, ở bên tai cô nhẹ giọng nói, "Bên trong có phòng nghỉ, em đi ngủ trong chốc lát đi, tôi xử lý xong kêu em cùng đi ăn cơm trưa."
"Ân." Giản Nhất Lăng cũng cảm thấy chính mình lưu lại nơi này cũng không có gì dùng, không bằng đi vào phòng trong, còn có thể chuyên tâm làm chuyện của mình.
Giản Nhất Lăng đi vào phòng nghỉ nối liền với phòng làm việc của tổng giám đốc.
Bên trong chính là một căn phòng ngủ hoàn chỉnh, có giường lớn, còn có chỗ tắm rửa.
Giản Nhất Lăng ở phòng nghỉ lấy ra laptop của mình.
Xử lý công việc trong chốc lát, nhìn thấy Lý Trác Gia gửi cho cô một tin nhắn.
[Viện trưởng, Tần Hoành Thuỵ đã có thể xuất viện, ngày mai liền đưa ông ấy trở về.]
[Ân.]
[Danh sách mới đã gửi cho cô, cô xem xét một chút, chọn lựa bệnh nhân tiếp theo.]
[Ân.]
[Mặt khác, có một tổ chức thần bí đang tìm kiếm tin tức về chúng ta, hơn nữa đã truy tìm ra manh mối đến số cổ phần mà cô lần trước chuyển cho Giản Dật Thần tiên sinh.]
Mấy năm nay, những người có ý đồ điều tra bọn họ rất nhiều.
Nhưng mà từ chuyện di dời cổ phần này mới lần đầu tiên tra ra.
[Đã biết.]

###
Văn phòng bên ngoài, Ôn Trình cùng Ôn Nhược tâm tình thấp thỏm.
Địch Quân Thịnh không phải dễ chọc, đây là chuyện mọi người đều biết đến.
Đặc biệt chuyện hôm nay, phát triển đến làm cho người ta đột nhiên không kịp phòng ngừa.
"Ôn tiên sinh giống như đối với tôi có chút ý kiến?" Địch Quân Thịnh hỏi Ôn Trình, ngữ khí còn tính khách khí.
"Cái kia.. Địch, Địch thiếu gia, cháu gái tôi tuổi còn nhỏ, con bé.."
"Ông là muốn tôi đừng khi dễ cô ấy, phải không?"
"Đúng đúng đúng!"
"Tôi đây có thể đáp ứng ông, tôi sẽ không khi dễ cô ấy, ông có thể yên tâm."
Địch Quân Thịnh hướng Ôn Trình hứa hẹn.
"Kia, Địch thiếu gia ý tứ là.."
"Tự do yêu đương, còn thỉnh Ôn tiên sinh không cần can thiệp."
Ôn Trình nửa tin nửa ngờ mà nhìn Địch Quân Thịnh, không phải thực tin tưởng anh, nhưng cũng không phải hoàn toàn không tin.
Thịnh gia ở kinh thành thật muốn làm một chút chuyện bất nhân nghĩa không đạo đức gì đó, giống như cũng không cần nói riêng với ông.
Ôn Nhược nghe được Địch Quân Thịnh nói, trong lòng vừa kinh ngạc lại khó chịu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.