Chương trước
Chương sau
Vừa vặn hiện tại là thời gian bắt đầu lần thi đấu thứ tư của Trùng tộc xâm lấn.
J10 nếu muốn trở lại, hiện tại sẽ là một cơ hội thập phần rất tốt.
Trùng tộc là một trò chơi trong cảm nhận của người chơi là một chiến trường hoàn mỹ.
Độ chú ý của nó trong ba năm này chỉ có tăng không có giảm.
Hiện giờ quy mô trận chung kết đã thập phần thật lớn, tiền thưởng thi đấu cao tới mấy trăm vạn, đồng thời còn những quyền lợi bổ sung khác.
Quan trọng nhất chính là người chơi sẽ có vinh dự to lớn khi trở thành một phần của trò chơi Trùng tộc.
Chiến đội Thịnh khí lăng nhân đã từng quét ngang toàn bộ sàn thi đấu, ngay lúc đó đã để lại cho người xem ấn tượng sâu sắc, đồng thời cũng làm cho những fan năm đó thật sâu tiếc nuối.
Hiện tại J10 lần thứ hai xuất hiện, làm một ít fan năm đó một lần nữa thắp lên niềm tin đối với sự trở về của chiến đội Thịnh khí lăng nhân.
Bởi vì J10 không có Weibo, bọn họ chỉ có thể chạy tới phía dưới Weibo của người đã xuất ngũ, Giản Vũ Mân, mà để lại lời nhắn.
Giản Vũ Mân khi nhìn thấy tin này vẫn là đang ở công ty, trời đã đêm khuya, anh còn không có về nhà.
Anh tình nguyện ở trong công ty, cũng không muốn trở về cái nhà lạnh như băng kia.
Trước kia anh không về nhà, nhưng nơi đó vĩnh viễn ở trong lòng anh là một góc rất là ấm áp.
Nhìn thấy trên Weibo của mình lại một lần xuất hiện nhiều tin tức liên quan đến muội muội như vậy.
Giản Vũ Mân hoảng hốt nhớ tới hồi ức tốt đẹp lúc ấy cùng muội muội tham gia tiết mục giải trí.
Giản Vũ Mân trên mặt khó được mà lộ ra vẻ tươi cười.
Đoạn hồi ức kia rất tốt đẹp, với anh là điều đáng giá và trân quý.
Đương nhiên còn có những ngày cùng ba anh em luyện hát luyện nhảy.
Anh thích những ngày tháng trước đây, nhưng mà anh hiện tại cần thiết phải gánh vác trách nhiệm.
###
Trước màn hình máy tính, Mạc Thi Vận nhìn thấy hot search [J10 trở về [khóc thút thít] ], đáy lòng lại có một trận hàn ý.
Cô nghĩ đến sự tình phát sinh một ngày kia.
Nghĩ đến chính mình bị Tần Xuyên kéo đen phương thức liên hệ.
Tâm cô như ngã vào đáy cốc.
Hiện giờ đối với cô mà nói, niềm an ủi duy nhất của cô bây giờ là nhân khí của cô đã trở lại.
Nhưng mà một chút nhân khí cô nỗ lực hồi lâu mới được đến kia, Giản Nhất Lăng chỉ cùng người ta chơi trò chơi liền có được.
Mạc Thi Vận nhìn màn hình, nhìn một hồi, bỗng nhiên ghé vào trước màn hình khóc lên.
Mạc tẩu vừa vào cửa nhìn thấy con gái mình khóc, trong lòng rối bời.
"Thi Vận, con đừng khóc!"
Nghe được giọng nói của mẹ mình, Mạc Thi Vận vội nhịn tiếng khóc, lau nước mắt của mình.
"Mẹ, con không có việc gì. Con còn muốn tiếp tục quay video, vừa mới có người mời con hợp tác, con vui quá nên mới khóc."
Mạc tẩu biết con gái đây là đang an ủi bà.
"Thi Vận, là mẹ vô dụng, mẹ hại con hiện tại phải cực khổ như vậy." Mạc tẩu vô cùng tự trách.
Nếu bà có bản lĩnh một chút thì tốt rồi.
Nếu bà không kéo chân sau của con gái thì tốt rồi.
"Mẹ, mẹ đừng nghĩ nhiều." Mạc Thi Vận lôi kéo tay Mạc tẩu, trấn an bà, "Con chỉ là có một chút mệt mỏi, không có chuyện gì khác."
Mạc tẩu thấy được trên màn hình máy tính của Mạc Thi Vận có ảnh chụp của Giản Nhất Lăng.
Liền biết con gái lúc này đây khóc hơn phân nửa là cùng Giản Nhất Lăng có quan hệ.
Từ thành phố Hằng Viễn đến kinh thành, hai mẹ con bà vẫn không thể thoát khỏi bóng ma của Giản gia.
"Đúng vậy, đúng vậy, trễ một chút con còn phải phát sóng trực tiếp, không thể đem đôi mắt khóc sưng lên, như vậy quay lên liền khó coi."
Mạc Thi Vận vừa mới nói tới có một bên muốn hợp tác với cô, đó là muốn cô phát sóng trực tiếp giới thiệu sản phẩm.
Loại hình thức này thực gần gũi, nếu làm tốt, cũng là có thể thu hoạch được một số lượng lớn fan.
Hơn nữa cô còn có thể ở giữa thu được một phần lợi nhuận đáng kể, nên cô quyết định thử một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.