"Tiểu Lăng Lăng~" Hoắc Ngọc dùng giọng điệu hơi bỉ ổi, cùng với biểu tình cũng hơi bỉ ổi la to hướng về phía Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng quay đầu, dùng ánh mắt thập phần có cảm giác khoảng cách nhìn Hoắc Ngọc.
"Tiểu Lăng Lăng, em đừng nói cho anh biết em không nhớ rõ anh đi?" Hoắc Ngọc lập tức lộ ra biểu tình bi thương, "Anh bi thương, anh đau khổ, trái tim nhỏ bé của anh đã chịu nỗi đau thật lớn a~"
Vốn dĩ Giản Nhất Lăng là không nhận ra ai tới, nhưng nghe Hoắc Ngọc nói mấy câu này, Giản Nhất Lăng là có thể đủ xác định thân phận của anh.
Anh là Hoắc Ngọc.
Là bạn tốt của anh cả cô một thiên tài máy tính, đồng thời cũng là cộng sự của anh cô trong Công ty khoa học kỹ thuật Hoàn Du, sáng tạo ra trò chơi "Trùng tộc xâm lấn".
"Hoắc Ngọc." Giản Nhất Lăng nói.
"Ô ô ô, em trước kia đều là kêu anh là anh Ngọc!" Hoắc Ngọc kháng nghị xưng hô của Giản Nhất Lăng đối với anh.
Đương nhiên đây là Hoắc Ngọc từ không nói thành có, Giản Nhất Lăng trước nay liền không có kêu anh ấy như vậy.
Giản Nhất Lăng khi còn nhỏ, anh liền có ý đồ lừa Giản Nhất Lăng kêu anh "anh Ngọc", đến nay vẫn không có thành công.
Hoắc Ngọc chính là một kẻ dở hơi, ngày thường không có làm được chuyện gì, nhưng nói về phương diện vấn đề máy tính tìm anh ấy là chuẩn không sai, vẫn là đáng tin cậy.
"Ông đi ra hội trường trước đi." Giản Nhất Lăng quay đầu nói với người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/426069/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.