Lục Viện trong lòng đầy hiếu kỳ mà hỏi Giản Nhất Lăng, "Bạn học Giản Nhất Lăng, cậu đối với bệnh viện Lạc Hải Sâm không có hiếu kỳ gì sao? Khi cậu ở nước ngoài, có nghe các bạn học nước ngoài đề cập đến nó chưa? Nó ở nước ngoài có nổi danh giống như trong nước không?"
"Thực ra, tôi không rõ lắm." Giản Nhất Lăng trả lời, thanh âm có chút nhỏ.
Hiện tại cô đối mặt với người xa lạ nói chuyện phiếm so trước kia tốt hơn một chút, sẽ không lại gập ghềnh, nhưng vẫn là sẽ có chút không quen.
Thời điểm Giản Nhất Lăng ở nước ngoài, thời gian chủ yếu đều ở trong trường học.
Mặc dù là thời gian chủ yếu ở trường học, cô cũng không có gặp các bạn học khác cùng nhau làm hạng mục, Hải Đức giáo sư sắp xếp cho cô làm việc độc lập.
Bởi vì Hải Đức giáo sư cho rằng, tình huống của Giản Nhất Lăng không thích hợp cùng các sinh viên khác của ông cùng nhau tiến hành nghiên cứu.
Cho nên Giản Nhất Lăng rất ít có cơ hội đi nghe người khác nói chuyện phiếm, cũng liền không có cơ hội nghe bọn họ nói về chuyện của bệnh viện Lạc Hải Sâm.
Lục Viện hỏi tiếp, "Cậu chẳng lẽ không hiếu kỳ về bệnh viện này một chút nào sao, hoặc là nói xem cậu không muốn đến bệnh viện này một lần sao?"
Lục Viện cảm thấy chỉ cần bọn họ ở trong cái ngành này, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ đối với bệnh viện Lạc Hải Sâm có hiếu kỳ.
Nếu có một chút năng lực, còn sẽ muốn tiếp xúc thêm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/426063/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.